CHIỀU LỮ THỨ
Chiều rơi man mác lạnh sương
chiều
Thoảng cánh cò bay trắng hắt hiu
Hoa dại níu chân người độc vãng
Sông dài ngăn bước kẻ đơn
phiêu
Gió vờn xao xác, sầu con nước
Tiêu réo vi vu, bổng cánh
diều
Dừng gót giang hồ nơi bến vắng
Hồn ai ngơ ngẩn nhuốm cô liêu.
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
CHIỀU.
Loang
tím hoàng hôn ánh tím chiều.
Hàng
cau hương ngát tỏa hiu hiu.
Hoa
nghiêng nhường đón người cô lữ...
Chim
hót như chào khách lãng phiêu.
Cô
lái đò ngang chèo nước rẽ.
Trẻ
đùa bãi rộng thả dây diều.
Êm đềm
cánh sắc miền thôn dã.
Khiến
bước đơn hành bớt tịch liêu.
Trần
Lệ Khánh 3-4-2016.
ĐỒNG HỌA :
CẢNH CHIỀU QUÊ
Nắng tắt sương gieo rớt giọt
chiều
Đường quê vắng vẻ nỗi đìu hiu
Bộ hành rời gót tìm phương
trú
Khách lữ dừng chân gác cuộc
phiêu
Bảng lảng khung trời chim đáo
cội
Bồng bềnh sông nước gió căng
diều
Ngày tàn đêm xuống khung trầm
mặc
Bóng tối lan dần cảnh tịch
liêu.
Liêu Đình Tự
HỌA TIẾP :
TUỒNG ĐỜI
Đường trần đến lúc sẽ về
chiều
Giành giật cuối đời cũng hẩm
hiu
Ấu trĩ tiền tài bao kẻ phách
Hồ đồ danh lợi lắm người
phiêu
Dài hơi lấn sức đau lòng nước
Thừa gió giật dây xót dạ diều
Giả tạo dật dờ trong bể khổ
Trường đồ chạm bến cảnh hoang
liêu.
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA :
LOẠN SIÊU THỊ
Chợ cũ đông vui đến tận chiều
Giờ thành siêu thị, cảnh đìu hiu
Người mua bước vội, buồn ngơ ngẩn
Kẻ bán ngáp dài, tủi quạnh liêu
Dạ độc khó che mưu chuyển đổi
Lòng tham dần lộ kế lưu phiêu
Lợi chung quan chức không coi trọng
Dự án nhanh xong, sớm đẫy “diều”.
4-4-2016.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA :
ĐI TRONG CHIỀU VẮNG
Tôi vẫn đi trong những buổi chiều
Trên con đường vắng gió hiu hiu
Lá khô xào xạc bàn chân bước
Hồn nhẹ bồng bềnh ký ức phiêu
Tóc bạc không còn hương cánh bưởi
Mắt già thôi dõi bóng con diều
Tri âm tri kỷ nào đâu nữa
Chỉ thấy quanh mình cảnh tịch liêu .
Phương Hà
HỢP HỌA :
CHIỀU CÔ ĐƠN
Chẳng biết cùng ai dạo phố chiều
Đường xưa lối cũ vẫn đìu hiu
Nỗi niềm sầu nhớ còn cay đắng
Tâm sự buồn vui mãi dạt phiêu
Côi cút trên đời riêng chiếc
bóng
Lẻ đơn trước gió một thân
diều
Chồn chân mỏi gối, đành quăng gánh
Lữ khách thôi đành ghé bến liêu.
Văn Thanh
Chồn chân mỏi gối, đành quăng gánh
Lữ khách thôi đành ghé bến liêu.
Văn Thanh
CŨNG
HỌA :
LỮ THỨ GIỮA CHIỀU
Buồn rơi man mác gió hiu hiu
Thoáng cánh cò bay cõng dáng chiều.
Xào xạc ngô khua ngàn tiếng lá
Vi vu sáo hát những âm diều.
Xóm xa mờ mắt người lữ thứ
Đường vắng rầu chân kẻ lãng phiêu.
Chợ nổi đong đưa thuyền nhả khói
Bâng khuâng hồn gửi ngõ làng Liêu.*
Trần Như Tùng
ĐỒNG
HỌA:
CHIỀU HOANG VẮNG
Phố núi dừng chân một buổi chiều
Trời giăng mây tím, gió hiu hiu
Cheo leo dốc nhỏ vài thôn nữ
Chao lượn đồng xa mấy cánh diều
Tiếng mõ khơi sầu tâm khách lạ
Chuông chùa chìm lắng mảnh hồn phiêu
Mênh mông sương khói mờ hư ảo
Giũ sạch bụi đời chốn tịch liêu
Thy lệ Trang
CÙNG HỌA :
CHIỀU BUỒN
Vài hạt mưa rơi tiễn bóng chiều
Mây mù giăng mắc, cảnh đìu hiu
Giậu thưa quay quắt hồn du khách
Liếp đổ bàng hoàng kẻ lãng phiêu
Có thấy nơi đâu hồng sắc phượng ?
Nào nghe nẻo đó tiếng con diều?
Thủa xưa náo nức hoàng hôn thắm
Giờ cảm u hoài giữa tịch lieu
Thanh Hòa
TIẾP HỌA :
CHIỀU
LỮ THỨ
Mây tím bơ vơ nhợt nắng chiều
Đò sang vãn khách bến đìu hiu
Nước trôi lả bóng đời đơn bạc
Gió giục xiêu hình kiếp lãng phiêu
Sương thấm trời xa buồn tiếng nhạn
Mưa giăng đất nhão tủi dây diều
Lang thang gối mỏi ai còn biết
Mộng đã chôn vùi chốn tịch liêu.
PHAN TỰ TRÍ
Mây tím bơ vơ nhợt nắng chiều
Đò sang vãn khách bến đìu hiu
Nước trôi lả bóng đời đơn bạc
Gió giục xiêu hình kiếp lãng phiêu
Sương thấm trời xa buồn tiếng nhạn
Mưa giăng đất nhão tủi dây diều
Lang thang gối mỏi ai còn biết
Mộng đã chôn vùi chốn tịch liêu.
PHAN TỰ TRÍ
Bài họa: y vận
Trả lờiXóaCHIỀU LỮ THỨ
Mây tím bơ vơ nhợt nắng chiều
Đò sang vãn khách bến đìu hiu
Nước trôi lả bóng đời đơn bạc
Gió giục xiêu hình kiếp lãng phiêu
Sương thấm trời xa buồn tiếng nhạn
Mưa giăng đất nhão tủi dây diều
Lang thang gối mỏi ai còn biết
Mộng đã chôn vùi chốn tịch liêu.
PHAN TỰ TRÍ
Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đáp họa. Chúc bạn luôn vui khỏe.
Trả lờiXóa