Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

MÙA HOA GẠO - MÙA HOA PHƯỢNG


MÙA HOA GẠO

 

Chợt đến đây rồi hỡi tháng ba

Màu bông gạo đỏ cháy lòng ta

Rưng rưng gợi lại mùa khao khát

Lã chã rơi theo gió nhạt nhòa

Nhuộm kín vần thơ còn viết dở

Vương đầy tuổi mộng đã rời xa

Hoa như huyết lệ ai vừa rỏ

Để chạnh buồn thêm buổi xế tà.

Nguyễn Gia Khanh

 

XIN HỌA :

         

MÙA HOA PHƯỢNG

 

Bên hè đã sớm điểm dăm ba…

Cánh phượng son hồng gợi nhắc ta

Kỷ niệm thời xanh còn thấm đẫm

Dấu lưu tuổi mộng chẳng phai nhòa

Thân thương trường cũ màu nhung nhớ

Biền biệt người xưa bóng vợi xa

Rỉ rả tiếng ve hờn  réo gọi

Lòng nghe sầu lặng cả chiều tà.

CAO BỒI GIÀ

10-04-2016

 

ĐỒNG HỌA :

 

CÁNH HOA DẦU

 ( Hoán vận )

 

Quả tròn xoay tít giữa phong ba

Rợp mát khung trời dĩ vãng xa

Chấp chới quay vòng trong gió lộng

Vô tư đùa giỡn dưới mưa nhoà

Niềm vui oà vỡ con tim bạn

Hạnh phúc dâng tràn ánh mắt ta
Năm tháng qua đi, cây cỗi lão

Chỉ còn tán gội ánh dương tà.

Phương Hà

 

CÙNG HỌA :

 

GỢI NHỚ

 

Bài thơ hoa gạo nát lòng ta

Gợi nhớ một thời xa rất xa

Sắc đỏ màu tim còn đậm nét

Tình nồng tuổi trẻ chửa phai nhòa

Bâng khuâng đêm tối nhìn trăng khuyết

Vương vấn chiều hoang nhặt nắng tà

Năm mốt năm dài đời bão nổi                          

Vẫn hoài mơ mộng thuở mười ba.

Thy Lệ Trang

 

TIẾP HỌA :

 

SÓNG LÒNG


Sóng lòng chan chứa dậy đào ba
Quá khứ hiện về gọi thức ta
Sóng sánh men đời tình vẫn khát
Chập chờn hương mộng sắc phai nhòa
Bóng hồng ngày ấy dư âm vọng
Cánh phượng hôm nào mãi biệt xa
Nỗi nhớ đong đầy trong nuối tiếc
Lặng nghe khắc khoải luống chiều tà.
Liêu Đình Tự

 

HỢP HỌA :

 

Mộc Miên.


Mùa xưa gạo đỏ đã đâu xa ?
Rực rỡ bờ quê dưới nắng tà
Mộng ước đơm đầy luôn thắm thiết
Mơ hoa ấp ủ chẳng phai nhoà
Mộc miên,phượng tím vui lòng khách
Mộ úa cỏ vàng trĩu dạ ta
Năm tháng phôi pha,nhan sắc nhạt
Bông nào vững mãi trước phong ba?
Thanh Hòa

1 comments:

  1. SÓNG LÒNG
    Sóng lòng chan chứa dậy đào ba
    Quá khứ hiện về gọi thức ta
    Sóng sánh men đời tình vẫn khát
    Chập chờn hương mộng sắc phai nhòa
    Bóng hồng ngày ấy dư âm vọng
    Cánh phượng hôm nào mãi biệt xa
    Nỗi nhớ đong đầy trong nuối tiếc
    Lặng nghe khắc khoải luống chiều tà.
    Liêu Đình Tự

    Trả lờiXóa