HỒN NHIÊN
Cái ác
hồn nhiên như … mụ tiên!
Chẳng làm như thế hóa ra… điên
Heo xơi chất cấm kho nhiều bạc
Rau tẩm nhớt dơ túi rỉnh tiền
Nụ tử dạ đây càng thấm nghiệp
Mầm sinh tâm ấy lại phai thiền
Thói đời tử tế độc hơn cướp
Diệt chủng giống nòi liệu mấy niên !
Chẳng làm như thế hóa ra… điên
Heo xơi chất cấm kho nhiều bạc
Rau tẩm nhớt dơ túi rỉnh tiền
Nụ tử dạ đây càng thấm nghiệp
Mầm sinh tâm ấy lại phai thiền
Thói đời tử tế độc hơn cướp
Diệt chủng giống nòi liệu mấy niên !
PHAN TỰ TRÍ
XIN HỌA :
ÁC TÂM
Bây giờ lắm kẻ “sướng” như
tiên
Ám độc đồng bào tựa trí
điên
Đoạt mạng không hình, tay
hốt bạc (*)
Sát nhân vô vạ, túi vơ tiền
Ăn gian, làm ác nơi hàng
quán
Mua lộc, cầu an chốn cửa
thiền
Thần thánh nào tha cho ngữ
ấy
Để xem chúng hưởng được bao
niên ?
CAO BỒI GIÀ
01-04-2016
(*) Hình: Hình phạt.Hiện
nay chưa có ai bị xử hình sự về tội dùng hóa chất trong thực phẩm, nên rõ là
bọn sát nhân vẫn vô vạ!!
ĐỒNG HỌA :
SỐNG CHẾT MẶC BAY?
Đúng rồi, cái ác hiền
như tiên
Hiểu vậy cứ làm ai
bảo điên?
Rau cải thuốc sâu vơ bẫm túi,
Lợn gà tăng trọng
hốt căng tiền
Ngày rằm hương khói an nơi
Phật,
Mồng một tương chao tĩnh chốn
thiền.
Sống chết mặc bay vô bất
biết,
Giống dòng hủy hoại cỡ mươi
niên?
VÕ TẤN HÙNG
( Phước Hưng, Tuy Phước,
Bình Định)
CÙNG HỌA :
ÁC NGHIỆP
Mưu đồ gian dối lại cầu tiên
Bởi thế bao người phải đảo
điên
Thịt thối khử mùi thu bất
chính
Cá ương phù phép hái ra tiền
Dã tâm đội lốt phường tu
nghiệp
Ác tính giả nhân kẻ tọa thiền
Lòng dạ còn hơn loài thú dữ
Hồi chuông cảnh báo đã bao
niên.
Liêu Đình Tự
TIẾP HỌA :
TỰ NGẪM
Hỏi rằng sao chửa được thành tiên?
Mặc kệ ai cười ngỡ chắc…điên?
Tham ái mang ra hay tạo nghiệp
Sân si bám giữ bởi mê tiền
Thường quên mỗi buổi gieo tâm hạnh
Mặc kệ ai cười ngỡ chắc…điên?
Tham ái mang ra hay tạo nghiệp
Sân si bám giữ bởi mê tiền
Thường quên mỗi buổi gieo tâm hạnh
Vẫn hẹn hàng năm viếng cửa thiền
Thế đấy trong lòng luôn vẩn đục!
Cũng vì mắc phải bệnh kinh niên!
Thế đấy trong lòng luôn vẩn đục!
Cũng vì mắc phải bệnh kinh niên!
Như Thu
HỢP HỌA :
THẨM THẤU VÔ
THƯỜNG
Chỉ có chư thần thánh cõi Tiên
Vô thường thấu nghĩa lặng lòng điên
Đâu như trần tục luôn mê của
Chẳng giống nhân gian cứ thích tiền
Không chỉ tâm thường yên cõi đạo
Mà còn tánh mãi tịnh nơi thiền
Bốn mùa tịch mặc nào đong đếm
Tuổi thọ chẳng màng vẫn vạn niên
Lê Đăng Mành
CŨNG HỌA :
MẶC CHO
Mường tượng ta đây được gặp tiên
Bơi qua bĩ cực tưởng chừng điên.
Tuổi thơ yếu ớt cơm toàn sắn
Lúc lớn lang thang túi rỗng tiền.
Đời đẹp vươn lên theo đổi mới
Sức bền nhờ gắng chịu tham thiền.
Mặc cho thiện ác đua thi đấu
Thoái ẩn hướng về chữ bách niên .
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA :
ĐIÊN
Hỏi rằng ai kẻ sướng như tiên ?
Xin trả lời ngay: ấy gã điên !
Chẳng bận lao tâm vì địa vị
Nào lo quẩn trí bởỉ lương tiền
Lăng xăng bọn sáng, tâm mờ tối
Thanh thản người ngây, dạ thức
thiền
Vật chất không màng, lòng nhẹ nhõm
Đời như cây cỏ mọc lưu niên.
Sông Thu
CÙNG HỌA :
CHUYỆN ĐỜI
Sống đời giả tạo tưởng thần
tiên
Nào biết thụt lùi mấy chục
niên
Ông bán linh hồn vì tửu sắc
Bà trao thân xác bởi kim tiền
Người vờ mô phạm nơi trường
học
Kẻ giả chân tu chốn cửa thiền
Quỷ sứ càng ngày thêm lộ mặt
Giết người, lừa lọc ...khác
chi điên!
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét