BÌNH YÊN
Hoài mong nho nhỏ tiếng bình yên
Hồn tĩnh ,lòng an tiệt muộn phiền
Cầu bóng đêm đen không thắc thỏm
Nguyện tin ngày hạn chẳng cuồng điên
Tình thương thắm
nở nồng tâm cảm
Hạnh phúc tươi vui ấm dạ mềm
Mây trắng cao kia đâu nhạt sắc
An nhiên chắc hẳn cũng chung niềm!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
THẲNG TÍNH
Muốn ổn nhưng lòng khó được yên
Khi đời tràn ngập những ưu phiền
Khi đời tràn ngập những ưu phiền
Gặp người ngang ngược, tâm căm phẫn
Thấy kẻ gian tà, dạ nổi điên
Trước bọn quyền uy, không khiếp nhược
Trải cơn bỉ cực, chẳng run mềm
Bạn bè khuyên nhủ nên an phận
Ta quyết thẳng ngay vững một niềm.
Sông Thu
ĐỒNG HỌA :
PHẤN ĐẤU
Mấy chục năm trường dạ chửa yên.
Bởi trong thế sự lắm ưu phiền.
Con người có lúc chừng vô cảm...
Cuộc sống đôi khi cũng đảo điên.
Cố bước mòn non...dù
đá cứng.
Vượt bơi xoáy nước chẳng gan mềm.
Trang đời trầm bổng con thuyền
lái.
Tới bến bình yên giữ trọn
niềm...
Trần Lệ Khánh 16-4-2016.
CÙNG HỌA :
NỖI LO
Cuộc sống bao giờ mới được yên
Ra đường thóp thỏm sự ưu phiền
Xe ga vượt ẩu tìm thần chết
Xế xịn đánh vòng tựa kẻ điên
Tai hại nhiều điều còn chẳng tởn
Tang thương lắm cảnh vẫn chưa mềm..
Hồi chuông báo động bên bờ vực
Tai nạn nỗi lo biết mấy niềm.
Liêu Đình Tự
TIẾP HỌA :
NGƠ
NGẨN
Chuyện
nhỏ nhưng nào có dễ yên
Lâu
lâu bỗng chốc trỗi ưu phiền
Không
dưng nổi giận không là ngợm
Có cớ
thôi buồn có họa điên
Tánh
dưỡng ăn no như gạo tấm
Tâm
nuôi buộc chắc tựa dây mềm
Yếm
đào thuở ấy chừng phai thắm
Ngơ
ngẩn vì chưng dấu nỗi niềm!
PHAN
TỰ TRÍ
HỢP HỌA :
LÒNG YÊN
Tâm bình thì
mới được lòng yên
Trút hết hơi tham
khỏi não phiền.
Giữa thế thề sâu
chôn chữ hận
Trong thơ hứa
gắng tránh từ điên.
Giữ hồn không
vướng ăn nhậu quấy
Giữ vía luôn
nghiêm ứng xử mềm.
Cây lặng còn lo
ào gió cuốn
Trăm ngàn cái khó
biết riêng niềm …
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA :
ĐỒI THÔNG HAI MỘ
Dưới đỉnh non Đà vẫn ngủ yên ?
Ru cho thiếu nữ rũ ưu phiền
Trăng thanh mãi tỏa Đồi Thông vắng
Gió mát còn lay mái tóc mềm
Rên rỉ dường như hồn vất vưởng
Thở than tựa thể tiếng khùng điên
Nào ai lữ khách thăm Hai Mộ
Có thấu tình xưa hận nỗi niềm ?
Thanh Hòa
ĐỒNG HỌA :
SỐNG AN LÀNH
Gác kiếm về quê để sống yên
Quên đi sự thế lắm ưu phiền
Cánh đồng êm ả hồn thanh tịnh
Phố xá tưng bừng cảnh đảo điên
Vất vả sinh nhai tay cứng
nhám
An nhàn hưởng thụ gót son mềm
Tuổi già vui thú cùng thơ nhạc
Hạnh phúc ,bình tâm,xoá nỗi niềm !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét