TRƯA
HÈ
(Ngũ
Độ Thanh)
Từng
âm kẽo kẹt vẳng u hoài
Mỏi
mệt trưa hè tiếng võng lay
Hứng
nạn oi nồng cơn bão lửa
Than
Trời cụt ngủn tiếng gà choai
Vang
trầm điệu hát như vầy não
Buốt
nẫu hồn ta tợ thở dài
Mãi
hạn muôn loài như chết dở
Mưa
giùm cứu khổ cõi trần ai !
CAO
BỒI GIÀ
06-05-2016
BÀI
HỌA :
TẠI AI
(Ngũ độ thanh)
Miệt đất miền
Trung vẫn khổ hoài
Vừa qua bão lụt
đất trời lay
Rừng xanh đốn
sạch từng cây nhỏ
Biển bạc phơi đầy
những cá choai
Mãi xót xa dòng
sông chảy nghẹn
Càng thương tủi
phận kiếp trôi dài
Bao giờ trả lại
màu rêu cũ
Vũng Áng đâu rồi
hỏi tại ai ?
Nguyễn Gia Khanh
ĐỒNG
HỌA :
THỜI
TIẾT THÁN !!!
Thể
Ngũ độ thanh
Rõ
khỉ...đùa chi cái vận " choai"
Làm
ta thở ngắn lại than dài !
Đầu
xuân mới kịp hôn hồng nở
Giữa
hạ còn thêm ngửi phấn* lay
Mũi
nghẹt... mi sè cay...khổ qúa !
Chồng
kêu " má đỏ xạm"...lo hoài !
Vừa
qua dị ứng...thu ngoài ngõ
Lá
đổ muôn chiều não dạ ai !
Thy
Lệ Trang
*Ở
đây vào mùa này có một loại hoa như bông gòn gió thổi bay rất đẹp, những người
có dị ứng về phấn hoa này sẽ bị sổ mũi, chảy nước mắt,da ngứa rất khó
chịu.
CÙNG
HỌA :
CÓ CHỪA AI
( Ngũ độ
thanh )
Êm đềm quạt
máy mở quay hoài
Lặng lẽ cây
vườn lá nỏ lay .
Khách sảnh
đôi người câu chuyện khẽ
Đường thôn
chẳng bóng bọn thằng choai.
Quê nghèo
lắm việc luôn đòi khẩn
Quãng nghỉ
nhiều trưa khó được dài.
Chợp mắt đo
giường cho đỡ mỏi
Trên đời
nỗi nực có chừa ai !
Trần Như
Tùng
TIẾP HỌA :
LỜI RU BUỒN
( Ngũ độ thanh )
Tiếng võng đòng đưa mẹ đẩy hoài
Lời ru nặng trĩu gió buồn lay
Thương chồng vất vả thân còm cõi
Ngẫm trẻ cơ hàn phận choắt choai
Nỗi khổ phèn trơ vùng đất rộng
Niềm đau vũng cạn đáy sông dài
Sò tôm cá mực phơi mình nổi
Cuộc sống điêu tàn lỗi ở ai ?
Sông Thu
HỢP HỌA :
HÈ
THAN!
Khổ
nỗi trời nay hạn hán hoài
Muôn
loài ngán ngẩm giọt buồn lay
Nguồn
vơi rát mặt người trong cõi
Thủy
kiệt tan đàn lũ trống choai
Nóng
hãm xơ lòng hơi thở cạn
Nồng
hâm nát dạ cảnh than dài
Cầu
mưa mãi đợi trông chờ suốt
Nắng
dãi lâu ngày bởi tại ai! ?
Liêu
Đình Tự
CŨNG
HỌA :
XƯA VÀ NAY
(Ngũ độ thanh)
Cảnh sống ngày xưa nỗi vọng hoài
Như đèn giữa gió bập bùng lay
Cô đời mãi lụy đường gai chởm
Lẻ phận luôn phiền gã trống choai
Đã lúc thu về mong khổ tận
Chừ khi hạ đến quẫn đau dài
Từng cơn họa khốn người vây bủa
Não nuột nhân tình bất cảm ai !
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA :
CHÁY RỪNG MÙ RÊ
( ngũ độ thanh )
Rực đỏ Mù Rê vẫn cháy hoài
Đau lòng thảm họa lớn,nào lay
Đàn dê vượt cổng kêu bè hé
Bọn ngỗng tan bầy nhảy choái choai*
Rớt lệ nom rừng xanh đổ mãi
Dằn châu ngó lửa ruỗng trôi dài
An lành cuộc sống đâu còn nữa
Được buổi mưa tràn đỡ oán ai.
Thanh Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét