CHIỀU THẢNG VƠ BUỒN
Trời buông thơ thảng sợi mây buồn
Tiếng sáo ru chiều gợi lệ tuôn
Điệu lý quê cha thâm nặng dạ
Câu ca xứ mẹ ngấm sâu hồn
Hiu hiu gió ghẹo
đường chim nhạn
Nhạt nhạt nắng vờn khói xóm thôn
Sầu lắng vu vơ lòng mãi quyện
Đôi dòng thổn thức
,tự khơi …nguồn !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
GIỌT LỆ DƯ
Viễn cứ không dưng dạ thấm buồn.
Nhân tình thế thái gợi sầu tuôn.
Lời tuyên bằng hữu đau oằn xác.
Nhát cứa đệ huynh buốt thấu hồn.
Ngắm gió hoang liêu đùa cố xứ.
Nhìn mây phiêu lãng giỡn cô thôn.
Chiều nay viễn xứ tim đau nhói.
Giọt lệ còn dư lại gợi nguồn.
Nguyễn Huy Vụ
ĐỒNG HỌA :
ẢO MỜ NƠI KÍ ỨC
Bạn tôi mẫn cảm rất yêu buồn
Tí tí teo teo lệ giọt tuôn.
Lí gợi duyên xưa hồng bến nước
Sáo ru thời trẻ tím tâm hồn.
Nhìn đường chim nhạn như nhìn bóng
Ngắm nắng chiều hôm tựa ngắm thôn.
Ảo ảo mờ mờ nơi kí ức
Thoảng sầu là lúc thoảng vô nguồn .
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA :
NỖI NIỀM NGƯỜI VIỄN XỨ
Cảm cảnh chiều nay biết mấy buồn
Nhìn về cố quận giọt châu tuôn
Quê cha nghĩa nặng bâng khuâng dạ
Đất mẹ tình thâm chếch choáng hồn
Điệu hát ví dầu sầu bổn xứ
Gọng hò bá trạo gợi cô thôn
Chạnh dòng dĩ vãng khơi tình mộng
Thổn thức trong ta nhớ cội nguồn.
Liêu Đình Tự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét