Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

ĐÊM TRĂNG


ĐÊM TRĂNG

 

Trăng ngả nghiêng say rớt xuống hồ

Vàng lung linh gợn sóng lô nhô

Gió xào xạc thổi, cành lay động

Mây lững lờ trôi, bóng ẩn mờ

Róc rách suối đùa ngân khúc nhạc

Ầm ào thác đổ thả màn tơ

Phiêu diêu hồn đắm chìm trong mộng

Sánh bước bên chàng dạo cõi mơ.

Phương Hà

 

XIN HỌA :

 

ĐẮM TRĂNG

 

Đêm khuya ánh bạc dát sông hồ

Một bóng thuyền câu nhẹ nhấp nhô

Gió thoảng phất phơ   cành trúc liễu

Tiêu sầu réo rắt khúc huyền mơ

Lao xao lau lách nghiêng vờn nguyệt 

Lãng đãng mây trời thoảng kéo tơ

Khách ngỡ  du sa vào cõi mộng

Thả hồn  lạc cảnh,  uống say mờ.

CAO BỒI GIÀ

16-05-2016

 

ĐỒNG HỌA :

 

TRĂNG XƯA

 

Vi vu làn gió lượn quanh hồ

Đáy nước vầng trăng chiếu nhấp nhô

Làn tóc thơm nồng còn ẩn hiện

Nụ hôn cháy bỏng chửa lu mờ

Vấn vương thổn thức câu tình ái

Hẹn ước thầm thì nợ tóc tơ

Những tưởng bền lâu trong cõi thế

Nhưng nay còn lại chỉ là mơ

Văn Thanh

 

CÙNG HỌA :

 

SÁNG TRĂNG

 

Đêm nay đàn bướm lượn quanh hồ

Đôi bóng thì thầm dưới núi nhô

Với gió tim nầy luôn thắm thiết                    

Cùng sương tình ấy chẳng phai mờ

Nàng đà khắc nghĩa duyên giai ngẫu

Người đã trao lời chuyện tóc tơ

Vằng vặc trăng ngà như chứng giám

Bảo rằng nào phải mới vừa mơ!

Như Thu

 

TIẾP HỌA :

 

TÌNH MƠ

 

Trời xa chưa thỏa mộng giang hồ

Giỡn sóng cùng trăng núi nhấp nhô                  

Ai mãi cô phòng xao bóng cũ

Người say tang hải lạc sương mờ

Gió hờ hơi thoảng đau mành trúc

Phím lạnh dây chùng não tiếng tơ

Lệ đẫm nhớ mong dầm gối chiếc

Bao giờ trở lại được tình mơ ?

Phan Tự Trí 

 

HỢP HỌA :

 

TRĂNG TRÊN HỒ

 

Lung linh sóng nước rợn trên hồ

Gợn bóng trăng vàng thấp thoáng nhô

Tha thiết câu ca khi nguyệt lặn

Mênh mang giọng hát lúc sao mờ

Êm đềm gió lặng mềm nhung lụa

Lơ đãng chày canh nhẹ tiếng tơ

Lữ khách quay về nơi cố quận

Mong tìm khoảng khắc một đêm mơ.

Thanh Hòa

 

CŨNG HỌA:

 

YÊU CHỊ HẰNG

 

Đêm rằm nhạc vẳng trổi cung hồ

Hỏi chị buồn vui dáng ẩn nhô

Điện quế làn mây che vất vưởng

Cành đa bóng tối dạt lu mờ

Trần gian gió bão chìm nhân ảnh

Cõi mộng tình duyên nhạt tóc tơ

Chẳng dấu lòng em yêu kính chị

Mong ngày được gặp thỏa đời mơ

 Hải Rừng

 

ĐỒNG HỌA :

 

CHỈ LÀ MƠ

 

Vầng trăng vằng vặc khắp sông hồ             

Trải ánh vàng lên sóng nhấp nhô                   

Chim vịt kêu chiều vang bãi cạn

Mái tranh tỏa khói phủ sương mờ

Cô thôn vắng khách chừng im tiếng

Chú nhện chờ ai chẳng dệt tơ ?

Cứ ngõ đây rồi quê của Mẹ                          

Giật mình mới biết chỉ là mơ !

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA :

 

DƯỚI BÓNG TRĂNG MƠ

 

Sóng gợn lăn tăn khuấy mặt hồ

Vầng trăng mười sáu mới vừa nhô

Thuyền trôi lơ lững trong đêm vắng

Gió quyện vi vu giữa khói mờ

Lữ khách bồi hồi bao nỗi nhớ

Cung đàn xao xuyến mấy đường tơ

Mây giăng triền núi...mây chùng thấp...

Có biết...rằng em đang dệt mơ???

Thy Lệ Trang

 

TIẾP HỌA :

 

TRĂNG YÊU SEN

 

Trăng thích hương sen ngó mãi hồ

Hè về khoái ngắm nụ non nhô.

Mưa nhìn thích thú gây u ám

Mây kéo lăng nhăng tạo ảo mờ.

Thiên pháp hằm hừ vang dội sấm

Phù vân lấm lét lướt tiêu tơ.

Vừa may ngan ngát ngàn hoa nở

Ngọc Thỏ bồng bềnh thỏa ước mơ .

Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét