LUẬN GIỎI NGU
Tỉnh táo ngồi buồn luận giỏi
ngu
Bây giờ nghịch lý thế sao ru
Kìa ngu sai giỏi, tuân răm
rắp
Ấy giỏi nghe ngu, gật tít mù
Học thuật tỏ tường đành “cạo
giấy”
Lưỡi mồm nhai lại hóa quân sư
Khom lưng, trịch thượng ai
rằng dại
Tự trọng, không luồn, nó
bảo ngu!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
TỰ TRÁCH
Mình nghĩ sao mình lại quá
ngu
Dễ lòng chấp nhận những lời
ru
Đen mà tưởng trắng, hồn như
mất
Dối cứ tin ngay, mắt tựa mù
Thấy kẻ khù khờ thì lánh mặt
Chọn phường gian ác để tôn sư
Thế là thiên hạ căm, hờn, oán
Biết lấy thuốc gì chữa bệnh
ngu ?
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA :
CHUYỆN ĐỜI
Tưởng rằng mình giỏi té ra
ngu
Tréo ngoảy chuyện đời lắm đó
ru
Ngu giỏi lợi danh càng sáng
sủa
Giỏi ngu sự nghiệp lại tù mù
Khôn ngoan cũng chẳng thành
quan chức
Khờ lú mấy hồi hoá giáo
sư
Bởi lẽ thời nay không chữ
nghĩa
Giỏi chi cho lắm hoá ra ngu
Người Nay
CÙNG HỌA :
MÌNH RẤT NGU
Ai giỏi cũng đều bước tự ngu
Luận bình ngu giỏi khó khăn ru !
Ta ưng họ hả thì kêu sáng
Họ ghét ta ư sẽ bảo mù.
Có phiến diện chăng , cần thấu lý
Mà soi mói quá , khó thành sư.
Khiêm nhường hiểu việc cho đời thuận
Mọi giỏi dâng người mỗ nhận ngu !
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA :
GIỎI NGU
TÀ LUẬN
Phàm kẻ chức quyền chẳng thể ngu
Ngu mà giàu có thế này ru ?
Bọn ngu cuộc sống hoài tăm tối
Lũ dại tương lai mãi mịt mù
Giỏi biết đội trên, mua trọng
tước
Giỏi chuyên lừa dưới, hại ân sư
Tài cao học rộng mà không mánh
Nghèo khó trọn đời, rõ thật ngu !
Sông Thu
HỢP HỌA :
ĐÔI
LỜI
Thôi chớ lạm bàn khôn với ngu
Ở đời thiên hạ thích lời ru
Hào quang chiến thắng tâm
thành dại
Ảo tưởng phù hoa mắt hóa mù
Học giả dễ tìm trăm tiến sĩ
Thiên tài khó kiếm một ân sư
Rừng vàng, biển bạc riêng vào
túi
Đất nước điêu tàn ai chịu
ngu???
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét