DẠ TRUNG VẤN NGUYỆT
Nửa đêm dở giấc dạ bời bời
Láo nháo vòng xoay sự thế ơi
Phiền muộn chất chồng sao mãi
nặng
Lo âu ngập ngụa chẳng hề vơi
Nguyệt treo trời vắng thênh
thênh bóng
Ta cõng niềm đau trĩu trĩu đời
Trong gió, trong sương Hằng
có thấu
Lòng người mất ngủ ngắm Trăng
soi ?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
NGUYỆN CẦU
Đất Nước giờ đây thật rối bời
Làm sao cứu vãn hở người ơi ?
Biển lo tàu lạ còn hung hãn
Cá chết lòng đau khó thể vơi
Nỗi nhục dân Nam ghi mãi mãi
Mối thù rợ Bắc nhớ đời đời
Lần trang sử Việt thời hưng
quốc
Cầu nguyện ơn trên hãy xét
soi
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
VÔ CẢM
Bên ngoài mưa gió mãi tơi bời
Sao cứ trùm mền thế bạn ơi ?
Ngập lụt sân vườn không lối thoát
Tràn lan phố xá chẳng đường vơi
Đắp tai mặc kệ bao điều tiếng
Ngoảnh mặt làm ngơ mọi sự đời
Sống thế khác chi là đã chết
Dưới vầng nhật nguyệt vẫn hằng soi.
Sông Thu
CÙNG HỌA :
ĐÊM DÀI HỎI TRĂNG.
Bờ tre bão tố quật tơi bời
Măng khóc ròng ròng hỏi Nguyệt ơi.
Bốn bánh lầu trang kho cứ đẫy
Ba gian mái lá túi càng vơi.
Con chiên dù nấp sau Thánh Giá
Số phận đừng mong thoát Đế Đời.
Ta sống sao đây cùng đạo tặc
Trăng thì chỉ biết giữa trời soi !
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
NGÁN NGẨM
Ngán ngẩm non sông cảnh rối bời
Bao giờ phép lạ đến người ơi?
Niềm đau xứ sở còn sâu đậm
Nước mắt người dân chửa cạn vơi
Trai gái mải mê cuồng vội sống
Rượu đào đắm đuối lãng quên đời
Trên cao ánh nguyệt u sầu qúa
Không lẽ ngàn đời chẳng sáng soi !
Thy Lệ Trang
Ngán ngẩm non sông cảnh rối bời
Bao giờ phép lạ đến người ơi?
Niềm đau xứ sở còn sâu đậm
Nước mắt người dân chửa cạn vơi
Trai gái mải mê cuồng vội sống
Rượu đào đắm đuối lãng quên đời
Trên cao ánh nguyệt u sầu qúa
Không lẽ ngàn đời chẳng sáng soi !
Thy Lệ Trang
HỢP HỌA :
VỀ ĐÂU?
Non nước lâm nguy dạ rối bời
Thân dường cánh nhạn lạc người ơi
Tôm kềnh cá chết hoài không dứt
Gió táp mưa vùi mãi chẳng vơi
Quan chức vô lương hùa với giặc
Dân lành thống khổ mặc cho đời!
Cam nhìn đất nước tan thành khói?
Hãy giúp nhau cùng, ánh sáng soi.
Thanh Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét