Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

THÌ THẦM VỚI TÔI (Thủ Vĩ Nhất Thanh Cú)


THÌ THẦM VỚI TÔI

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi nằm thủ thỉ với thằng tôi

Mười sự ông suy, tớ thấu mười

Sức chẳng dai hoài, đừng cậy sức 

Thời không son nữa, chớ trông thời

Khóc vơi  mấy nả, thôi dừng khóc

Cười được bao nhiêu hãy cứ cười

Phúc chả trùng lai, mong chút …phúc

Trời ban , Trời đãi, cám ơn Trời!

CAO BỒI GIÀ

28-04-2016

 

BÀI HỌA :

 

HẮN LÀ TÔI

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi là của hắn, hắn là tôi

Mười phép ban cho, nhớ cả mười

Lực có bao lăm mà dụng lực  

Thời còn mấy chốc lại mơ thời

Thóc – gà thôi biếu ba đùm thóc

Cười – thuốc thì xin một tiếng cười

Thọ tựa nam sơn rồi ước thọ

Trời thương lượng cả thế ơi Trời!

 PHAN TỰ TRÍ 

 

ĐỒNG HỌA :

 

TỰ RĂN MÌNH

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi thường tự mãn bản thân tôi

Mười thú ăn chơi dốt cả mười

Thế đã an bài đành chịu thế

Thời nào mặc kệ chẳng theo thời

Giận mà tổn sức mần chi giận ?

Cười lại thêm vui cứ việc cười

Biết vậy, vì sao ta chả biết ?

Trời đâu rỗi rảnh, chớ kêu Trời

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA :

 

TRỜI THƯƠNG

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi bằng lòng với cuộc đời tôi

Mười việc ơn trên vẹn cả mười

Lợi đáo hanh thông vi địa lợi

Thời lai hỷ sự tắc thiên thời

Khoái vì thành quả nên luôn khoái

Cười bởi cơ ngơi cứ mãi cười

Lạc nghiệp an cư nhàn hưởng lạc

Trời thương nên chẳng phụ lòng trời.

Liêu Đình Tự

 

TIẾP HỌA :

 

CHUYỆN NGÀY XƯA...

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi nhớ những ngày xưa của tôi

Mười lăm- cái tuổi ghét "năm mười"*

Mắt tròn ngơ ngẩn...tròn đôi mắt

Thời đẹp vô tư...đẹp một thời

Gọi khẽ tên chàng ...tha thiết gọi

Cười chê giọng kẻ... lả lơi cười

Hẹn hò cứ ngỡ duyên tròn hẹn

Trời bắt lìa xa- chẳng trách trời !

* Trò chơi con nít ngày xưa

 

Thy Lệ Trang

 

CŨNG HỌA :

 

TRÁCH CHI TRỜI

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi ngồi nghĩ họa một mình tôi

Mười ý xướng nêu gắng hiểu mười.

Sức dẻo đâu còn thèm có sức

Thời vàng đã khuất tiếc sao thời.

Viết lầm ngôn ngữ chừ đành viết

Cười rớt lệ châu nỏ dám cười.

Gửi khúc ruột đi hồn vía gửi

Trời thương thì được trách chi trời !

Trần Như Tùng 

 

ĐỒNG HỌA :

KHÔNG CÓ

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi dễ xiêu lòng đã khiến tôi

Mười mươi hùn hạp lại thua mười

Bạn bè mới ngỏ, liền tin bạn

Thời vụ vừa gieo, chẳng gặp thời

Giận kết ưu sầu, sao phải giận?

Cười quên phiền muộn, nhớ nên cười

Có lo bạc tóc, rồi… không có

Trời bảo con ơi, hãy phó Trời!

Như Thu

 

CÙNG HỌA :

 

TÔI NGẮM BÓNG TÔI

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi dưới chiều tà ngắm bóng tôi

Mười mươi ngơ ngác đủ thêm mười

Dáng chừng tiều tụy,buồn thương dáng

Thời đã hút heo,ngán ngẫm thời

Khóc chẳng ra gì,chi phải khóc

Cười may được nọ,có nên cười

Phận mình bạc bẽo thôi đành phận

Trời sẵn dành cho,thuận mệnh trời

Lý Đức Quỳnh

 

TIẾP HỌA :

 

TÂM SỰ NGẬM NGÙI

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)

 

Tôi ngậm ngùi thương thân phận tôi

Mười lần hùn hạp mất toi mười

Tính luôn xốc nổi không suy tính

Thời mãi ngu ngơ chẳng thức thời

Giận kẻ gian tà, ôm nỗi giận

Cười đời giả dối, nhếch môi cười

Nhớ người một thuở ...tâm hoài nhớ

Trời hỡi, trời sao ác thế trời !

Sông Thu

 

HỢP HỌA :

 

KỆ TRỜI

(Thủ vĩ Nhất Thanh Cú)


Tôi nghĩ bản thân chẳng hiểu tôi
Mười lần buôn bán lỗ luôn mười
Vợ la con mếu van xin vợ
Thời rủi thế cùng trách cứ thời
Đứng vững y như ta đã đứng
Cười giòn tựa thể miệng từng cười
Quyết không nản chí mình nên quyết
Trời phán ra sao cứ kệ trời
Phạm Kim Lợi

 

CŨNG HỌA :

 

MẠNG NGƯỜI HAY GANG THÉP?

(Thủ vĩ nhất thanh cú)

 

Tôi tạo niềm tin ở mắt tôi

Mười phen lộ rõ cả luôn mười

Cá trương thối khẳm, toàn mùi cá

Trời lặng thương đau, khắp khoảng trời

Khóc dở ngư dân buồn phát khóc

Cười căm quan chức hận khôn cười

Luyện gang Vũng Áng, chưa thấy luyện

Thời của Mo Sa (*), ngự trị thời.

 

(*)- Khu công nghiệp Formosa của nước ngoài tại Vũng Áng, Hà Tĩnh.

29-4-2016.

Đoàn Đình Sáng.

 

ĐỒNG HỌA :

 

THIỀN

(thủ vĩ nhất thanh cú )


Tôi thường tĩnh lặng một mình tôi
Mười mối lo toan bỏ cả mười
Thủa Trước buông xuôi ...trôi một thủa
Thời Sau phó thác...mặc bao thời
Khóc than,toại ý thì nên khóc
Cười cợt,thanh tâm cũng ráng cười
Tại thế còn bao ngày tự tại ?
Trời ban khỏe mạnh, phúc tùy trời.

Thanh Hòa

2 comments:

  1. Ghé qua vườn thơ của anh đọc bài thầm thì thấy hay thử họa gửi anh coi thử

    KỆ TRỜI

    Tôi nghĩ bản thân chẳng hiểu toi
    Mười lần buôn bán lỗ cả mười
    Vợ la con mếu van xin vợ
    Thời rủi thế cùng trách cứ trời
    Đứng vững từ nơi ta đã đứng
    Cười giòn như thể miệng từng cười
    Quyết không nản chí mình nên quyết
    Trời phán thế nào cứ kệ trời

    Phạm Kim Lợi

    Trả lờiXóa
  2. rất cảm ơn bạn. Chúc bạn vui khỏe.

    Trả lờiXóa