“NGẪU NHIÊN” CẢM (*)
Hòn đá lăn tròn có ngẫu nhiên
Hỏi ai, ai thoát nỗi ưu phiền?
Nào giành lẽ sống, thân sau
chót…
Đâu thoái hương đời, phận
trước tiên?
Gẫy gọn cành mai khô dốc núi
Rụng rơi cánh nhạn chết ngang
triền
Bi ai ôm ấp muôn sầu lụy
Ngơi nghỉ ta này ấp cõi riêng
CAO BỒI GIÀ
(*) Ngẫu Nhiên : Ca Khúc của
NS Trịnh Công Sơn.
BÀI HỌA :
XIN LÀM ĐÁ SỎI
Như là phiến đá tọa an nhiên
Giữa cõi phù sinh thoát muộn phiền
Chẳng xót xa vì tuồng bỡm quỷ
Nào mơ mộng bởi chốn thần tiên
Vô hồn vẫn ấm tình trong cát
Bất nhục còn thơm nghĩa giữa triền
Nếu một mai về miền lữ thấn
Xin làm kiếp sỏi thỏa niềm riêng .
Nguyễn Gia Khanh
ĐỒNG HỌA :
NỖI NIỀM
MANG NẶNG
Làm sao giữ được dạ an nhiên
Giữ chốn nhân gian lắm muộn phiền
Thất vọng theo chân thời hạnh phúc
Đoạ đày thế chỗ cảnh thần tiên
Hoa tàn cánh rã bay theo gió
Đá nát hòn lăn rớt xuống triền
Muôn kiếp đời người là ảo ảnh
Loay hoay chẳng thoát nỗi sầu
riêng.
Phương Hà
CÙNG HỌA :
Một Mối Buồn
Những ngày xưa ấy sống hồn nhiên
Bên cạnh người thương chẳng toái phiền
Hăng hái xây lâu đài cõi mộng
Ngất ngây hưởng phúc đức trời tiên
Khắc giây quyến thuộc lăn theo dốc
Gang tấc thân nhân rớt tuột triền.
Suốt kiếp nào ai đâu thấu hiểu
Bên lòng quặn thắt mối buồn riêng
Thanh Hòa
TIẾP HỌA :
Ở HIỀN THÌ GẶP
Những chuyện không ngờ giữa tự nhiên
Thường làm cuộc sống lắm phen phiền.
Một cơn lốc xoáy nhà bay mái
Một trận bão hung lũ giữa triền.
Dù tránh dù phòng tai họa giảm
Chẳng qua chẳng thoát nỗi đau riêng.
Trông vào may rủi cùng chia sẻ
Hướng thiện cầu cho mênh ngộ tiên .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA :
LẠC THẾ
Giữa chốn phong trần vẫn mặc
nhiên
Dẫu ai buôn lộng cõi thần
tiên
Tâm thanh mạc tác điều oan
kết
Tính thiện vô ưu sự não phiền
Chẳng ngại đời thường mua
chuộc thói
Nào lo cõi tục lấn nghiêng
triền
Tài bồi cội hạnh khai niềm
sống
Thỏa nguyện lòng thành giấc
mộng riêng.
Liêu Đình Tự
CŨNG HỌA :
BĂN KHOĂN
Chuyện đời mưa nắng
lẽ đương nhiên
Sao tận lòng ta nhuốm
lụy phiền?
Danh lợi chập chùng cơn mộng
ảo
Đường tình bàng bạc cõi sầu
riêng
Đương thời - ánh nguyệt
treo đầu trúc
Hết thế-cành hoa rụng cuối
triền
Riêng đá vẫn trơ cùng tuế
nguyệt
Dù nơi biển thẳm hoặc non
tiên
Thy Lệ Trang>" <
ĐỒNG HỌA :
HỒN NHIÊN
Bình minh em nhé,hãy hồn nhiên
Tiễn biệt trong nhau những muộn phiền
Cánh én chao lòng bờ bất tận
Ban mai đọng giọt phút đầu tiên
Thướt tha lạ mới đềm êm lũng
Yểu điệu non tơ bẽn lẽn triền
Luân vũ muôn trùng reo biển hát
Nhạc hòa phối tấu nhịp tình riêng
Lý Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét