LỜI RU GỬI SÁO
Nhớ mãi chiều ra ngóng bến
sông
Đò nghiêng trơ lái lắc xao
dòng
Sáo bay xa thẳm tìm mây bạc
Nhạn biệt mù tăm trốn nắng hồng
Câu hát năm nao vời dạ luyến
Điệu hò thuở ấy thấu hồn
trông
Ầm ì sóng vỗ lời da diết
Hỏi Sáo giờ còn tiếng hót trong
?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
BẾN SÔNG BUỒN
Chiều buồn dõi mắt ngóng bên sông
Xót cánh buồm xưa nỡ lạc dòng
Sáo đã bay hoài dưng dửng vỗ
Ai còn đứng mãi ngậm ngùi trông
Tình yêu ấy chít đầy khăn trắng
Giọt lệ nào chan đẫm thiệp hồng
Chẳng thể phù sa bồi bến lở
Nên người mới quyết chọn bờ trong.
Nguyễn Gia Khanh
ĐỒNG HỌA :
LỐI XƯA
Lỗi hẹn thuyền đà phụ bạc
sông
Quên bao kỷ niệm rẽ sang dòng
Đường yêu lệ đắm nhòa hương
mộng
Luống ái sầu dâng bặt bóng
hồng
Cách trở muôn trùng lòng khắc
khoải
Xa xôi ngàn dặm dạ chờ trông
Tình xưa biền biệt không ngày
gặp
Bến ấy người về có được
trong!
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA :
NỖI LÒNG CÔ LÁI
Miệt mài đưa đón khách sang sông
Cô lái chèo nhanh dẫu ngược dòng
Sẩm tối xuôi đò người cảm mến
Hoàng hôn tắt nắng mẹ chờ trông
Đừng quên lời hẹn về quê cũ
Có hiểu tim yêu thẹn má hồng?
Chẳng lẽ tình xa thôi luyến nhớ?
Nơi nầy bến nước vẫn còn trong!
Như Thu
TIẾP HỌA :
SÔNG BUỒN
Tôi mãi thương hoài những nhánh sông
Ngàn năm lờ lững chảy xuôi dòng
Lục bình man mác màu hoa tím
Gợn sóng lung linh sắc ráng hồng
Cô quạnh đò chờ không kẻ gọi
Âm thầm thuyền đến chẳng người trông
Thuỷ triều lên xuống ngày hai bận
Bên lở bên bồi, nước vẫn trong.
Sông Thu
HỢP HỌA :
Sáo Sang Sông
Tiếng sáo bây giờ hót vẫn trong
Tiếc thay thủa ấy sớm qua sông
Bơ vơ đất khách dài mong nhớ
Hụt hẫng quê nhà oải ngóng trông
Mỗi buổi nhìn thuyền trôi bỏ bến
Hằng đêm nghe sóng cuộn xa dòng
Tay run thảo mấy vần thơ biếc
Dạ thắt nhận đôi cánh thiệp hồng.
Tiếng sáo bây giờ hót vẫn trong
Tiếc thay thủa ấy sớm qua sông
Bơ vơ đất khách dài mong nhớ
Hụt hẫng quê nhà oải ngóng trông
Mỗi buổi nhìn thuyền trôi bỏ bến
Hằng đêm nghe sóng cuộn xa dòng
Tay run thảo mấy vần thơ biếc
Dạ thắt nhận đôi cánh thiệp hồng.
Thanh Hòa
CŨNG HỌA :
TÂM SỰ
Chiều chiều em đứng miết bờ sông
Thương mẹ thuyền trôi mãi lạc dòng
Sáo lỡ sang ngang đau đáu nhớ
Ai lầm lên ngược mỏi mòn trông
Bao nhiêu bến nước chao thêm đục
Biết mấy câu hò khuấy vẫn trong
Cánh mỏi bao giờ bay ngoái lại
Vời xa thăm thẳm ráng mây hồng.
PHAN TỰ TRÍ
ĐỒNG HỌA :
NHỚ
MÃI LỜI RU
Quê
nhà nhớ mãi một con sông
Đò
dọc đò ngang xuôi mát dòng
Róc
rách mái chèo buông rẽ sóng
Lăn
tăn mặt nước nhuộm soi hồng
Ngâm
nga Ví dặm lời ân ái
Lắng
đọng câu ru tiếng sáng trong
Xao
xuyến tình quê bao nỗi nhớ
Ở
nơi đất khách nỗi chờ trông
Hồ Hắc Hải
CÙNG HỌA :
CẢM KÍCH LỜI RU
Sáo kịp về quê âu yếm sông
Tâm tư xao xuyến thả xuôi dòng.
Tin người bến đậu ngời hoa thắm
Trộm vía bé vươn dậy sắc hồng.
Vội đáp tàu bay rời đó lại
Rồi ngồi ghế buýt đến đây trông.
Nghe ru tha thiết hồn hoan hỉ
Duyên phận an bài hót vẫn trong .
Trần Như Tùng
HỌA TIẾP
TÔI ĐEM CON SÁO ...
Ngày ấy cô em , gái xóm sông
Rời quê, bỏ bạn thuận êm dòng.
Theo buồm chở khách hòa giang mến
Lựa gió đưa nhau tới bến hồng.
Cũng lúc trăng thanh âu yếm ngắm
Cùng khi bão mạnh sững sờ trông.
Nghe ru câu hát đời con sáo
Nàng bỗng hòa vang giọng thật trong
.
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA :
BÂNG KHUÂNG ĐÓN HẠ
Chiều buồn ngơ ngẩn đứng nhìn sông
Nước chảy về đâu lặng lẽ dòng
Bến cũ người đi đò vắng quạnh
Bờ xưa phượng nở cánh thưa hồng
Trường quen bỗng lạ không thèm đợi
Chốn hẹn thôi hò hết ngóng trông
Hạ đến bâng khuâng ngày tiễn biệt
Ai còn giữ được mắt màu trong ?
Lý Đức Quỳnh 5.5.2016
HỢP HỌA :
VỀ MỘT NHÁNH SÔNG
Thôi rồi con sáo đã sang sông
Để nhạt môi son,nhạt má hồng
Chiếc áo màu vàng...điên điển
nhớ
Sông Vàm sắc tím...lục bình
trông
Ta say gửi trả tình cho gió
Em bước ra đi lệ đổ dòng
Cách biệt ngỡ ngàng đôi nhật
nguyệt
Muôn trùng đâu biết bến nào
trong!.
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét