Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

SOI BÓNG


SOI BÓNG

 

Lặng lẽ nào hay đã bạc đầu

Đa đoan lắm sự trắng luôn râu

Đắng cay cứ nuốt nên ra thế

Mặn chat hoài ngâm  hóa vậy  sao?

Sầu ngắm đời trôi, trôi túc tắc

Buồn trông phận hẩm, hẩm phơ phau

Môi cười hay mếu, soi không biết

Lại ngậm cho vành thấu nhức đau !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

TUỔI GIÀ THANH THẢN

 

Thản nhiên nhìn tóc trắng trên đầu

Lại ngắm bơ phờ mấy cọng râu

Tuổi lão xơ cằn đâu thoát khỏi

Thân già tiều tụy tránh làm sao ?

Cũng may suy nghĩ còn minh mẫn

Ơn phước lương tâm mãi trắng phau

Nhàn tản vui chơi cùng bạn hữu

Vô thường thấu hiểu chẳng buồn đau .

Sông Thu

 

ĐỒNG HỌA:

 

TRĂN TRỞ


Gẫm suy sự thế phải sờ đầu
Bực bội tình đời lại nhổ râu
Kiếp ngục thân tù, sao đến thế
Chim lồng cá chậu, biết làm sao
Lòng lang dạ thú còn đen tối
Nước đục ao tù khó trắng phau
Sông núi ê chề vì sinh thái
Người dân trăn trở lắm niềm đau
Người Nay


CÙNG HỌA :

 

VỤNG TU

 

Đứng trước gương soi, tuyết phủ đầu

Chạnh lòng thấy thẹn tiếng mày râu

Công danh lận đận hoài như vậy

Sự nghiệp eo sèo mãi thế sao ?

Cố gắng bao nhiêu, tay vẫn trắng

Miệt mài cho lắm, tóc càng phau

Hẳn là kiếp trước ta tu vụng

Nay chịu đọa đày, chịu khổ đau ?

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

NGẪM MÌNH

 

Áo cơm sương gió mãi vùi đầu

Nào ngại sự đời bởi bạc râu

Vết sạm thời gian đà lão hóa

Da mồi năm tháng đã hằn sao

Lần theo con tạo tình thêm thắm

Đếm ngón bụi trần dạ trắng phau

Cuộc thế lợi danh không thẹn mặt

Ngẫm mình may mắn chẳng lo đau.

Liêu Đình Tự

 

HỢP HỌA :

 

HỨ ! TRẮNG PHAU !

 

Buồn quá thằng tôi , chuyện cái đầu

Tám mươi đen tóc lại xanh râu.

Đắng cay nào thiếu mà như thế

Mặn chát luôn thừa biết bởi sao.

Kẻ bảo gian nan nhưng mạnh khỏe

Người bàn vất vả chẳng buồn đau.

Đêm qua trằn trọc dài suy nghĩ

Sáng dậy vợ la : Hứ ! Trắng phau !

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA :

 

QUAN THAM TỰ THÚ

Ngày trước làm quan thật nhức đầu
Bây giờ phè phỡn mọc thêm râu              
Bê tông, sắt thép...nhai  vui quá !                       
Đường xá, công trường ...đớp thích sao !
Vợ lớn mua nhà...xe bóng loáng
Phòng nhì tắm sữa ...má phau phau
Lo gì cá chết hay dân chết
Ngày tháng qua dần...sẽ hết đau !
Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA :

 

VẤN DẠ


Miên man nghĩ ngợi bạc thêm đầu
Thế sự bồng bềnh xám cả râu
Cừu địch xem như bằng hữu vậy
Người ngoài xử tựa chủ nhân sao?
Giết cùng thủy tộc toi phình nổi

Diệt tận toàn dân chết trắng phau
Trằn trọc làm sao yên giấc ngủ
Tàn canh dạ thắt nỗi thương đau.

Thanh Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét