THƯƠNG
LẮM CẮN ĐAU
Thương nhau lắm lắm , cắn nhau đau
Các cụ đời xưa đã có
câu.
Gần gũi song đôi ,lời đấu khẩu
Xa xôi vắng bóng ,dạ nghi nhau
Không thương, thanh thản nào buồn nhỉ
Chẳng mến ,dửng dưng có khổ đâu
Mới biết hễ duyên là
mắc nợ
Yêu thì phải trót …trét vương sầu!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
NỢ TÌNH
Buốt nhói trong lòng một nỗi đau
Nghẹn ngào không thốt được nên câu
Quay lưng, người chọn đường riêng lối
Ngoảnh mặt, ta về gót ngược nhau
Nồng mặn ngày nào nay nhạt thế
Luyến thương thuở ấy có còn đâu
Nợ tình vẫn cứ hoài đeo đẳng
Biết đến khi nao hết khổ sầu ?
Sông Thu
ĐỒNG HỌA :
DỐI LÒNG
Thương thật tình rồi cắn phải đau
Bởi rằng thiên hạ có truyền câu
Trót yêu nên đã quan tâm đến
Lỡ hẹn đâm ra mới giận nhau
Chẳng thích sao lòng hờn dỗi nhỉ
Chưa quen ai lại nghĩ không đâu
Dối mình chả trách đà yêu thật
Bởi thế tâm tư phải vướng sầu.
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA :
DANG DỞ
Dang dở duyên đầu mãi khổ đau
Lời thề non biển đã nhòa câu
Sông tương một dải niềm thương hại
Bến đợi ngàn trùng nỗi nhớ nhau
Giấc mộng vào đời không cập bến
Đường mơ rẽ lối biết về đâu
Cảm hoài kỷ niệm trong nhung nhớ
Sóng dậy hương yêu phải vướng sầu.
Liêu Đình Tự
TIẾP HỌA :
AI THƯƠNG AI CẮN
Ai thương ai cắn để ai đau
Diễn ró chuyện ni nỏ một câu.
Kẻ muốn được hơn nên cưỡng ý
Người ưng chưa đủ mới cào nhau.
Tình đà chín chắn không gì vướng
Nghĩa sẽ mặn mà có khó đâu.
Thông tỏ ngọn nguồn rồi hãy tới
Bách niên giai lão chẳng giây sầu .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA :
GIẬN THƯƠNG
Hết giận rồi thương * hết khổ đau
Sai đường em hát… rõ từng câu.
Ơi người chịu được thì theo bạn
Hỡi bậu cam lòng hãy tới nhau
Vay nghĩa đời trao hoàn lại đó
Nợ tình ai xiết trả về đâu
Xa rồi chợt hiểu còn vương vấn
Một kiếp đa mang phải chịu sầu!
PHAN TỰ TRÍ
* lời ví giặm
CŨNG HỌA :
BỊ CẮN ĐAU
Lại
nhớ hôm nào bị cắn đau
Khi
về rượu đã oắc cần câu
Hàng
hiên một bóng đang ngồi lẻ
Sân
thượng hai đầu bỗng siết nhau
Nghĩ
vợ thâm tình,nên tưởng ấy
Thương
chồng đậm nghĩa,có ngờ đâu
Nào
hay uất hận luôn ghìm đó
Mãi
đợi thời cơ trả mối sầu !
Lý
Đức Quỳnh 21.3.2016
VUI
HỌA :
THUYẾT
PHỤC VỢ
Độc
thân cảnh ấy nghĩ mà sầu
Giới
nữ sao mình chẳng hiểu nhau?
Bên
ấy hẳn người lòng giá lạnh
Chốn
này đây tớ dạ tê đau
Chia
bùi dăm sự vui còn đó
Sẻ
ngọt đôi niềm chẳng hết đâu
Mỗi
tháng đôi lần sang thăm hỏi
Chiều
tôi thế nhé, tỏ vài câu.
21-
3- 2016.
Đoàn
Đình Sáng.
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa