MÙA XUÂN MUỘN
Có một mùa xuân đến muộn màng
Vườn xoan buổi ấy đón ai sang
Đường xưa lại rụng đầy hoa
tím
Chuyện cũ còn vương đắm mộng
vàng
Ngóng mãi thuyền xa buồn bến vắng
Ôm hoài cánh úa lặng hồn
hoang
Thương con bướm nhỏ vờn ngơ
ngác
Chửa kịp thành đôi đã lỡ làng
Nguyễn Gia Khanh
XIN HỌA :
LỠ XUÂN
Xuân qua bao độ vẫn mơ màng
Cánh bướm muôn màu rẽ cánh sang…
Vườn ấy đây hương còn dịu ngát
Năm nay liệu nắng có hanh vàng
Lòng như phủ mộng tuồng rêu dại
Hồn tưởng đâm chồi tựa cỏ hoang
Một mảnh trăng cong buồn ủ rũ
Thương ai ôm phận lỡ duyên làng.
CAO BỒI GIÀ
28-03-2016
ĐỒNG HỌA :
ĐÊM HÈ
Nửa khuya trăng sáng đẹp mơ màng
Bắc ghế ra vườn đợi gió sang
Vài đoá quỳnh hoa hương toả ngát
Những chùm lan điệp nụ ươm vàng
Còì tàu văng vẳng trong ga lẻ
Tiếng dế kêu rền dưới cỏ hoang
Nhớ chén rượu cần đêm Bảo Lộc
Say sưa lễ hôị ở buôn làng.
Phương Hà
CÙNG HỌA :
ĐÀO XUÂN MUỘN
Hoa đẹp cho nên lắm khách màng
Đào ơi ! Nay mới thấy em sang.
Giêng đà dứt hẳn làn mưa bấc
Hai đã cầm theo bóng nắng vàng.
Dáng vẫn hồng tươi màu cổ đại
Hồn ngời thanh khiết nét hồng hoang.
Tuy là “trâu chậm” hồ trong nước
Xuân muộn Nàng ban tặng xóm làng .
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA :
ĐÓN
NGÀY SANG
Xuân hết thì thôi,tớ chẳng màng
Kéo ngày xoay chuyển đón hè sang
Mai kia bóng xế đời thêm tẻ
Mốt nọ canh chầy kiếp cũng hoang
Thuận cảnh được vui nâng chén nhạt
Chờ hoa phải khổ rụng mơ vàng
Nhiều khi trăng sáng,mưa về mịt
Cam chịu mà cho huề cả làng !
Lý Đức Quỳnh
Góp bài họa vui cùng anh NGK.
Trả lờiXóaĐÓN NGÀY SANG
Xuân hết thì thôi,tớ chẳng màng
Kéo ngày xoay chuyển đón hè sang
Mai kia bóng xế đời thêm tẻ
Mốt nọ canh chầy kiếp cũng hoang
Thuận cảnh được vui nâng chén nhạt
Chờ hoa phải khổ rụng mơ vàng
Nhiều khi trăng sáng,mưa về mịt
Cam chịu mà cho huề cả làng !
Lý Đức Quỳnh