Xích lô nghiệp dĩ vã mồ hôi
Cuộc sống lo toan mệt rã rời
Sáng sớm bần thần đưa khách
khổ
Chiều tà vội vã chở người vui
Bát cơm trộn lẫn mồ hôi đổ
Chén rượu hòa cùng nước mắt
trôi
Trời hỡi bao giờ ông mới
thấu?
Cơ cùng túng cực lúc nào
thôi!
Bóng Tà
Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét