NỖI NIỀM ĐÔNG
Canh chầy sướt mướt gió hàn đông
Trăn trở đêm khuya giấc chẳng nồng
Xót cảnh chăn đơn duyên phận mỏng
Thương đời gối chiếc nghĩa tình không
Tim yêu thổn thức đìu hiu bóng
Mộng ái trở trăn lạnh lẽo phòng
Canh cánh nỗi niềm bao khát vọng
Mộng trường khắc khoải nỗi chờ mong.
Liêu Đình Tự
XIN HỌA :
ƠN XUÂN
Xuân đã qua rồi, giã gió đông
Xuân ru ta ngủ giấc say nồng
Xuân gieo hy vọng tràn duyên mộng
Xuân hẹn no đầy chẳng phận không
Xuân thắm dịu xoa hồn lẻ bóng
Xuân tươi an ủi kẻ cô phòng
Xuân thêu hoa gấm vườn xuân lộng
Xuân đãi muôn nhà thỏa ước mong.
CAO BỒI GIÀ
26-02-2016
ĐỒNG HỌA :
NHỚ MONG
Chàng biệt xa rồi đã mấy đông?
Trầu xanh vôi lạt liệu cay nồng?
Hồn se kẻ đổi chua thành ngọt?
Tim lạnh người thay có cũng không?
Sóng cuộn dòng khơi thương chiếc bách
Sương giăng trăng nhạt ngại đơn phòng
Liệu còn vương vấn bao lời hẹn
Để dạ ai dành nỗi nhớ mong.
Phan Tự Trí
Chàng biệt xa rồi đã mấy đông?
Trầu xanh vôi lạt liệu cay nồng?
Hồn se kẻ đổi chua thành ngọt?
Tim lạnh người thay có cũng không?
Sóng cuộn dòng khơi thương chiếc bách
Sương giăng trăng nhạt ngại đơn phòng
Liệu còn vương vấn bao lời hẹn
Để dạ ai dành nỗi nhớ mong.
Phan Tự Trí
CÙNG HỌA :
ĐÊM NAY
Đêm nay lẻ bóng nỗi niềm đông
Nhắm mắt vào ngay mộng thật nồng.
Sờ soạng quanh mình chăn gối đủ
Ngó nhìn vào chỗ dáng hình không.
Thêm người chật chôi đành chia
chiếu
Riêng xác thênh thang chiếm cả
phòng.
Nhưng vẫn bâng khuâng chừng vẫn
thiếu
Thiếu gì đấy nhỉ cứ mong mong .
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA :
NGẬM NGÙI
Rét buốt đêm trường ngọn gió đông
Cô đơn, thiếu phụ lệ hoen nồng
Nhớ ngày đoàn tụ duyên tròn vẹn
Tủi phận chia lìa cảnh trống không
Gió thổi xạc xào qua kẽ lá
Trăng soi nhợt nhạt xuống thư phòng
Chàng đi chẳng hẹn ngày quay lại
Để thiếp ngậm ngùi nỗi nhớ mong.
Phương Hà
CŨNG HỌA :
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Muốn gửi về ai chút gió đông
Bao đêm trăn trở mắt cay nồng
Mưa rơi lặng lẽ bên thềm vắng
Chim gọi âm thầm giữa cõi không
Thư viết vụng về hoen nét chữ
Đàn treo ẩm mốc lạnh cô phòng
Người đi chốn ấy xa xôi qúa
Có biết rằng em vẫn đợi mong?
Thy Lệ Trang
ĐỒNG HỌA :
TÂM SỰ ĐÔNG
Bên ta ra Tết vẫn mùa đông
Gió lạnh lùa khe khó ngủ nồng
Gối kép mền bông nhưng chẳng ấm
Thân đơn nệm gấm cũng như không
Đèn khuya đơn độc soi tường bóng
Trăng muộn thờ ơ rọi khách phòng
Cô phụ chạnh lòng niềm viễn xứ
Người xưa nức nở lệ hoài mong !
THIÊN HẬU
Bên ta ra Tết vẫn mùa đông
Gió lạnh lùa khe khó ngủ nồng
Gối kép mền bông nhưng chẳng ấm
Thân đơn nệm gấm cũng như không
Đèn khuya đơn độc soi tường bóng
Trăng muộn thờ ơ rọi khách phòng
Cô phụ chạnh lòng niềm viễn xứ
Người xưa nức nở lệ hoài mong !
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA :
NGHỈ
NGƠI VEN HỒ
Những ngày giá lạnh giữa mùa đông
Tôi trở về đây hưởng ấm nồng
Tí tách lò hồng reo khúc nhạc
Êm đềm mây xám phủ thinh không
Trà xanh sữa nóng tăng thêm vị
Hạt dẻ ngô rang tỏa ngát phòng
Sáng ngắm bình minh,chiều nắng lụn
Hằng năm ước nguyện thỏa lòng mong .
Thanh
Hòa
Cảm ơn thi hữu Thiên Hậu đồng cảm đã tham gia bài họa hay, Đình Tự chúc thi hữu sức khỏe nhiều niềm vui!
Trả lờiXóa