Con muốn viết muôn lời dâng Mẹ
Ngặt văn từ chẳng kể được bao nhiêu
Tả sao hết tình mẫu tử cao siêu
Bao la lắm sóng triều đại hải
Muôn giông gió ,đắng cay Mẹ trải
Không sờn lòng,Người gắng
mải lo toan
Chẳng tiếc thân,Mẹ nỗ lực chu toàn
Tâm tâm niệm cho đoàn con hạnh
phúc
Con lưu nhớ xé lòng những lúc
Tưởng chừng như gục ngã đớn đau
Lũ chúng con đau yếu rủ nhau
Toàn nan bệnh dập dồn thử thách
Hùng như thác trong khốn cùng
quẫn bách
Thật can trường Mẹ đột bắc,xung
nam
Vươn tận lực Người vận trí điều
tâm
Cậy tứ phương ,cầu Chúa Trời ân
độ
Bao thăng trầm ngả nghiêng cuồng
giông tố
Bão đời xô cuốc ruộng lên rừng
Giữa hoang tàn đói chén cơm bưng
Chảy ngược lòng Mẹ rưng rưng nước
mắt
Nhịn miệng dành con qua từng cơn
đói khát
Áo sờn vai,tem vải lại phần con
Đội mưa nắng hòng bươn bả kiếm cơm
Gò lưng đạp trên xe tàng cọc cạch
Ngược dốc dài ,Mẹ gồng băng thử
thách
Giọng khàn khô ,nặng tay xách bán
buôn
Nhiều hôm trắng gặt hái rặt nỗi buồn
Mẹ vẫn nhẫn như cánh buồm trông
gió
Chẳng ngã lòng một dạ kiên tín
phó
Thuận ý Trời thuyền gặp gió thênh
khơi
Quả là thế sau bao cố vươn bơi
Mẹ đã đưa đoàn con an vững bến
Từ lớn bé thảy đều thăng tiến
Từng đứa con an bến vững bền
Mẹ như neo giữ chúng con yên
Truyền tiếp lửa thương yêu hạnh
phúc
Con lớn lên quanh cuộc đời lắm khúc
Lớn theo dòng thúc tóc Mẹ bạc vôi
Trưởng thành nhờ nước mắt Mẹ quyện mồ hôi
Như chớp mắt thời gian trôi nhanh quá
Nhìn Mẹ yêu giờ sức mòn ,lặng thầm bóng cả
Con thẹn lòng xin xá lỗi Mẹ ơi
Thẹn bởi lẽ nước chỉ giỏi dòng xuôi
Nào báo được ơn như trời như bể
Tận đáy lòng giục tâm mà chẳng thể
Chỉ khấn dâng Chúa Cả mãi chở che
Cho Mẹ yêu
tràn hạnh phúc muôn bề
Đầy ân sủng thánh thiêng đời viên
mãn
Mọn dại đôi vần con vụng lời dâng vãn
Mong ngày ngày được liền cạnh mẫu thân
Bởi sao trời con đếm thấy thừa tràn
Nhưng Mẹ thì chỉ một ngôi độc nhất
Quý muôn vàn ,Mẹ của con ơi !
CAO BỒI GIÀ
08-05-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét