ĐÊM XUÂN
Khuya xuân theo dạo với thuyền trăng
Vầy hạt sương mờ, hóng gió lang
Tiếng véo vi vu say dạ tưởng
Ánh ngà bảng lảng đắm đêm thanh
Thiên thai có phải như gần lắm
Cõi mộng đâu chừng tựa đó chăng
Thơ thoảng âm thanh chim lạc hót
Hồn ngây chìm ngập giấc mơ vàng.
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
TRÁCH AI
( Tâm sự cô lái đò )
Một khách, một thuyền, một bến
trăng
Không là tri kỷ hoặc tình lang
Mà cùng soi bóng trên dòng bạc
Và lại kề vai dưới nguyệt
thanh
Gặp gỡ hôm nay nào biết trước
Tương phùng buổi khác có hay chăng
Thì sao chẳng nói lời giao ước
Xây đắp cùng nhau giấc mộng vàng ?
Sông Thu
ĐỒNG HỌA :
NỖI NIỀM THIẾU PHỤ
(Họa xuất vận)
Sóng sánh nỗi niềm vọng ánh
trăng
Mơ màng tuổi ngọc gợi tình
lang
Bể dâu con tạo lòng tan vỡ
Sương gió cuộc đời cảnh trái
ngang
Nhớ thuở xuân xưa vương sắc
ái
Chạnh dòng ký ức tủi mình
chăng!
Canh khuya khắc khoải phòng
thu lạnh
Trắc trở lương duyên mộng đá
vàng.
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA :
CUỐI GIÊNG
Khuya cuối giêng trời nhợt nhạt trăng
Theo bờ mộng mị thả hồn lang
Mây còn bổi hổi nằm soi bóng
Gió đã buông tuồng bước vọng thanh
Ngoảnh lại dòng sông thuyền có nhớ
Quay nhìn sóng nước bến buồn chăng ?
Ai về gõ cửa đêm hôm ấy
Hẹn cũ người ơi lịm suối vàng !
Lý Đức Quỳnh
TIẾP HỌA :
TRĂNG XUÂN
(Họa bốn vần)
Đêm xuân
trò chuyện giữa vườn trăng
Đôi trẻ hồn
nhiên cạnh luống lang.
Mây trắng
lung linh vờn ánh bạc
Tóc xanh
lấp lánh rắc tơ vàng.
Mắt vui tay
chỉ nhìn em Thỏ
Ý ngượng
lời run hướng chị Hằng.
Tiên giới
cảnh nào hơn thế nhỉ
Lời ta liệu
có đúng hay chăng !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét