DẠ NGẨN
CHIỀU XUÂN
Buồn đưa
chuông vẳng vọng xa ngân
Mây xám lơ
thơ, bóng lặng thầm
Én lạc
đường bay vòng thảng thốt
Nắng phai
ngọn cỏ nét u trầm
Se se ớn
lạnh vương làn gió
Lắng
lắng nghe sầu bén gót chân
Nhìn gốc
mai tàn trơ kiếp đoản
Chạnh lòng
ngẩn tiếc, tiếc hương xuân!
CAO BỒI
GIÀ
BÀI HỌA :
TIẾNG LÒNG
Tiếng lòng
lay động điệu thương ngân
Chạnh nhớ
hương xưa giấc mộng thầm
Yêu thuở
ngày xanh tình cháy bổng
Say thời
tuổi ngọc luống mơ trầm
Mắt xao
sắc ái từng hơi thở
Dạ đắm
bóng hồng mỗi bước chân
Khao khát
con tim đà ấp ủ
Cảm hoài
dĩ vãng dậy đường xuân.
Liêu Đình
Tự
ĐỒNG HỌA :
CHIỀU RƠI
Gõ nhịp cho chiều tiếng vọng ngân
Vàng rơi bóng nắng nhạt phai thầm
Mây lơ lửng đuối miền phiêu hốt
Gió quẩn quanh ru đỉnh lặng trầm
Nếu hết mong về vui ngợp mắt
Ai còn đợi mãi xót chồn chân
Xa nhau đã rụng trời thu úa
Chẳng lẽ đôi mình chẳng có xuân ?
Lý Đức Quỳnh 25.3.2016
CÙNG HỌA :
MƠ KIỀU
Bát ngát thầm nghe những giọt ngân
Như mơ ao ước dõi âm thầm
Thiều quang én sải chưa cô quạnh
Tuyết giá tùng phơi đã lắng trầm
Mây vẩn hồn vương nao nhớ bạn
Trăng buồn vườn lặng khẽ nâng
chân
Gió đông chẳng giúp trơ tàn mộng
Đồng Tước hai kiều vội khóa
xuân !
PHAN TỰ TRÍ
TIẾP HỌA :
MUỐN MÃI XUÂN
Nguyên tiêu trăng
sáng vọng chuông ngân
Êm ái thiêng liêng
tựa gọi thầm.
Chợt thấy phiêu diêu
xa cõi tục
Muốn hòa lãng đãng
với hương trầm.
Tạm xa câu chữ cùng
cơm áo
Hướng tới cửa thiền
thả bước chân.
Thắp nén nhang lòng
suy ngũ giới
Nhẹ nhàng đường tới
mọi mùa xuân .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA :
ĐÊM TRĂNG
Dòng sông lấp
lánh ánh kim ngân
Trăng nước lung
linh hẹn ước thầm
Ánh mắt tìm sao
mơ đắm đuối
Giọng hò trao
mộng nhớ thâm trầm
Thuyền trôi bóng
lẫn nhoà sương khói
Bến đợi triều
dâng xoá vết chân
Một tiếng chim
sầu kêu lẻ bạn
Cánh mai vàng
rụng báo tàn xuân.
Phương Hà
CŨNG HỌA :
NHỚ BẠN XƯA
Hướng về xóm đạo hóng chuông ngân
Nhớ bạn thuở xưa, dạ lắng trầm
Thời thế xoay vần đành dõi hướng
Cuộc đời phiêu bạt vội đưa chân
Trời Nam kẻ ấp niềm mơ mộng
Đất Bắc người ôm nỗi nhớ thầm
Đằng đẵng bao năm mong ngóng đợi
Ước ngày hội ngộ nhắc thời xuân.
26-3-2016.
Đoàn Đình Sáng.
ĐỒNG HỌA :
CHUYỆN NGÀY XƯA
Linh Sơn vang vọng tiếng chuông ngân
Nhớ lại ngày xưa dạ tiếc thầm
Sớm lắng mõ vang âm khắc khoải
Chiều nghe kinh tụng giọng u trầm
Trong nhà mẹ dậy, trà thơm phức
Ngoài ngõ hàng rao ,bánh nóng dòn
Kỷ niệm êm đềm như giấc mộng
Ước gì tìm lại được ngày xuân ?
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét