CANH KHUYA VẬT VỜ
Dở giấc đêm nồng tiếng muỗi vo
Ngoài bờ lạo xạo mấy cành khô
Trăng luồn qua cửa tuồng run lạnh
Gió giật sau hè tựa ám mơ
Dạ bỗng nao nao niềm
cám tủi
Lòng dưng
nặng nặng nỗi sầu cô
Ô hay canh vắng nằm thao thức
Tự nhủ :vì đâu chuốc vật vờ!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
ĐÊM KHUYA DẬT DỜ
Chập chờn trở giấc muỗi ve vo
Trăn trở canh dài gió hắt khô
Hơi nóng song thưa lùa bất chợt
Đêm tàn giấc lỡ tưởng như mơ
Niềm riêng trở luống khơi màu ảo
Cảnh cũ hiện về dậy nỗi cô
Thao thức dật dờ trong mộng tưởng
Sóng lòng chan chứa ngỡ như vờ
Liêu Đình Tự
ĐỒNG HỌA :
CHỈ VỜ
Bọn muỗi ngoài xa đua réo vo
Chầu văn rền ấm dưới trời khô
Rì rào suối chảy không hề nghỉ
Thấp thoáng trăng treo chẳng gợi mơ.
Đêm xuống bên rừng Đồi Ngũ Giác
Đồng về truyền phép Miếu Ba Cô
Cúi đầu khấn vái xin thương vớt
Thánh hẳn rằng thiêng mỗ chỉ vờ !
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA :
KHÓ NGỦ
Lạo xạo sau hè tiếng gạo vo
Tưng bừng bếp đỏ rực rơm khô
Tinh sương nhóm lửa còn hoài mộng
Sáng sớm pha trà cứ tưởng mơ
Tiết giá dư chăn ngăn gió lạnh
Đông hàn thiếu bạn chạnh thân cô
Đêm dài khắc khoải chờ mau sáng
Úp mặt tìm quên giấc ngủ vờ
Thanh Hòa
TIẾP HỌA :
BÓNG
DÁNG ĐỒNG ĐỘI
Về
khuya nhạc gió nổi vo vo
Bật
dậy bồn chồn định thực, mơ
Hít
mạnh ngực căng xua uể oải
Nắn
day cẳng bại đuổi lờ vờ
Mấy
thằng liệt sĩ hồn se lạnh
Vài
đứa còn đây xác khẳng khô
Gặp
gỡ âm dương lòng khắc khoải
Chìm
trong quá khứ nỗi buồn cô.
22-3-2016.
Đoàn
Đình Sáng.
HỢP
HỌA :
TIẾNG ĐÊM
Thỉnh thoảng đêm dài vẳng tiếng vo
Trong vườn thấp thoáng bóng cây khô
Nằm nghe hơi thở buồn ray rứt
Nhớ tưởng thời xuân đẹp mộng mơ
Lúc trẻ lao mình bao sự rối
Khi già tỉnh giấc chợt thân cô
Đời người tất bật là như thế
Ta vẫn ngu ngơ sống giả vờ !
Thiên
Hậu
CŨNG HỌA :
TẠ LỖI VỢ
Lỗi rồi vợ hỏi cứ vòng vo
Xơ xác hồn như đã ép khô
Rón rén bên giường thôi hết mộng
Dật dờ dưới bếp chẳng còn mơ
Nhang đèn chuẩn bị dâng thầy cúng
Lễ lạt coi mà nạp tổ cô
(Nước đổ lá khoai mai lại rứa)
Nói ra thật cả chứ đâu vờ!
PHAN TỰ TRÍ
Xin có bài họa muộn:
Trả lờiXóaTẠ LỖI VỢ
Lỗi rồi vợ hỏi cứ vòng vo
Xơ xác hồn như đã ép khô
Rón rén bên giường thôi hết mộng
Dật dờ dưới bếp chẳng còn mơ
Nhang đèn chuẩn bị dâng thầy cúng
Lễ lạt coi mà nạp tổ cô
(Nước đổ lá khoai mai lại rứa)
Nói ra thật cả chứ đâu vờ!
PHAN TỰ TRÍ
Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm và đáp họa. Chúc bạn luôn an vui.
Trả lờiXóa