Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

TIẾNG CHUÔNG CHIỀU


TIẾNG CHUÔNG CHIỀU


Chuông chiều vang vọng giữa thu không.

Đâu hỡi tri âm để tỏ lòng.

Một chiếc lá  vàng cho nuối trỗi.

Đôi vầng mây tím để sầu đong.

Thơ còn nhớ bạn vương vài tứ.

Bút vẫn thương ai xổ mấy dòng.

Cá lặn chim bay mờ khuất bóng.

Cho người viễn xứ mỏi mòn trông.

HUY VỤ 

28/09/17


BÀI HỌA:




Chuông chiều khoan nhặt vọng tầng không

Khẽ chạm hồn ta tựa tiếng lòng

Giọt nắng hiu tàn, e gió cuốn

Nỗi sầu man mác, lấy gì đong?

Nhạn bay xứ lạ, khôn tìm bóng

Thơ Gửi niềm riêng, khó cạn dòng

Dần lịm thanh âm càng thánh thót

Trời xa có thấu kẻ hoài trông?

CAO BỒI GIÀ

01-10-2017


ĐỒNG HỌA:


BIỂN VẮNG.


Tiếng vạc não nề vọng khoảng không

Thiết tha gọi bạn  sót sa lòng

Hắt hiu gió lạnh vương đầu bãi 

Héo úa hoa phai dạt cuối dòng 

Trạnh nhớ ngàn người tim khắc khoải

Chợt thương vạn kiếp phận long đong

Khi nao về lại nghề chài lưới?

Đợi đến bao giờ nước biển trong ?

Thanh Hòa


CÙNG HỌA:


U HOÀI


Nhìn vầng trăng khuyết giữa hư không

Cảm giác cô đơn buốt cõi lòng

Tâm sự miên man sầu khó tỏ

Nỗi niềm chất chứa nặng khôn đong

Thơ đời mỗi buổi đầy trang giấy

Nhật ký từng hôm ngập chữ dòng

Mà vẫn loay hoay tìm giải đáp

Tình là chi thế khiến hoài trông ?

Sông Thu


TIẾP HỌA:


TRỞ VỀ CÕI THỰC


Thu buồn mây xám ngắt tầng không. 

Thấm lạnh mưa chan tận cõi lòng.

Rối muộn thêm dồn sao thế gỡ

Vương sầu càng lắc thể nào đong.

Đò tràn ủ dột còn neo bến.

Thác kiệt láng lai hết cuộn dòng.

Một tiếng chuông chùa buông thảng thốt

Trở về cõi thực vẫn hằng trông.

PHAN TỰ TRÍ



HỢP HỌA:


CHỜ MONG..


Ngắm làn mây trắng giữa thinh không
Muôn sự trần gian nhẹ cõi lòng
Làn gió mơn man, quên nhớ thoảng
Hương quê ngây ngất, vui buồn đong
Lỡ thời lâm nạn, đành yên phận
Cám cảnh đề thơ, mãi lạc dòng
Tịch mịch đêm đông còn hứa hẹn
Bình minh ló dạng, mãi chờ trông

Thanh Trương



CŨNG HỌA:


NGHE TIẾNG CHUÔNG CHIỀU


Chuông chùa ta đó có nghe không
Xua đuổi tâm ma ấm áp lòng.
Dưỡng đức người chăm thêm thánh thiện
Ru hồn kẻ yếu bớt long đong.
Hoa màu thấm sóng đua lên sản
Thi sĩ lưu âm viết đậm dòng
Ca ngợi bình an đời thịnh vượng
Mỗi chiều , cây bút mỗi chiều trông .

Trần Như Tùng



ĐỒNG HỌA:


MỘT BÓNG


Nhìn Thu vàng vọt ở trên không
Da diết tình quê đến não lòng
Chạnh nghĩ kiếp nầy sao lận đận
Thầm mong mai mốt hết long đong
Tình theo gió cuốn xa mờ nẻo
Nước đẩy thuyền trôi khập khễnh dòng
Bến cũ người xưa chừ lỗi hẹn
Cô đơn một bóng mãi chờ trông
Hồng Phượng


CÙNG HỌA:


TIẾNG VỌNG CHIỀU THU


Chiều về vang vọng chốn hư không
Lặng lẽ chuông ngân nao cả lòng
Hồn bướm mơ tiên đường ngược nẻo
Tình thơ dệt mộng trí xuôi dòng
Lá vàng lác đác rơi nhè nhẹ
Cánh nhạn lượn lờ nhớ đẫy đong
Lắng đọng tâm tư vào ký ức
Lòng thầm khắc khoải… vẫn chờ trông !

THIÊN HẬU


TIẾP HỌA:


ĐÊM SOI BÓNG


Canh trường gió lặng giữa thinh không 
Ngồi nghĩ chuyện xưa buốt cõi lòng 
Người ở bên này đời lận đận 
Kẻ về chốn ấy phận long đong 
Đêm soi nỗi nhớ sầu khơi mộng 
Đèn thắp niềm thương tủi nghẹn dòng 
Bút mực lao đao mờ giọt lệ
Thềm xưa bến cũ có chờ trông ? 

Minh Thuý 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét