Phận tủi hoài đeo quá chán chường
Cọng sầu không mối quyện theo vương
Tiếng chim chạng xẩm se lòng nẫu
Ngọn nắng chiều vàng lói dạ thương
Kẻ, kẻ thờ ơ, tâm hóa ng
Người, người vấn hỏi, nỗi càng bươm
Trăng kia có phải sầu nên khuyết ?
Muốn cõi trần gian … sẻ bớt buồn !
CAO BỒI GIÀ
14-06-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét