LIỄU
Mỏng mảnh nép thân giữa chốn đời
Phất phơ cành liễu, kiếp chơi vơi
Gió đưa tan tác, theo linh mệnh
Mưa gội sạch trong, phải ý trời ?
Ước ước, anh hùng che phận yếu
Mong mong, quân tử tỏ danh ngời
Trung trinh ai tỏ tường tơ tóc
Có thấu lòng em, dạ những phơi ?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
DỊU DÀNG
DÁNG LIỄU
Yếu đuối thân em chốn bụi đời
Nỗi niềm đa cảm mãi đầy vơi
Mỏng manh run rẩy trong sương gió
Ẻo lả đung đưa giữa đất trời
Cứ ngỡ gặp mưa,cành gãy nát
Nào hay trước bão, tán xanh ngời
Mơ màng soi bóng bên dòng nước
Dáng liễu dịu dàng tha thướt
phơi...
Sông Thu
CÙNG HỌA:
LIỄU YẾU
Đơn
phương liễu yếu giữa trường đời
Gởi gấm vào ai nỗi cạn vơi
Tha thướt sông hồ, bên bến vắng
Giãi vương nắng gió,dưới vòm trời
Thân dù chĩu xuống,mưa dồn dập
Cành lại vươn lên lá rạng ngời
Thần thái an bình không vướng bận
Nhu mì e ấp chẳng bầy phơi
Gởi gấm vào ai nỗi cạn vơi
Tha thướt sông hồ, bên bến vắng
Giãi vương nắng gió,dưới vòm trời
Thân dù chĩu xuống,mưa dồn dập
Cành lại vươn lên lá rạng ngời
Thần thái an bình không vướng bận
Nhu mì e ấp chẳng bầy phơi
Thanh Hòa
TIẾP HỌA:
EM LÀ LIỄU
Em vốn sinh ra để trợ đời
Đứng ngồi chốn chốn giúp buồn vơi.
Dệt bao cảnh trí tươi hồ nước’
Thêu những không gian đẹp đất trời.
Buông dáng yếu mềm tìm gió ngọt
Giống ai ẻo lả uốn thân ngời.
Ngày thu mát mẻ nhiều thôn nữ
Đồng cải hoa vàng bóng liễu phơi .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
LIỄU BÊN HỒ
Tóc xõa buông
lơi giữa bến đời
Cành mềm ẻo
lả chứa sầu vơi
Trên hồ soi
bóng cùng mây nước
Bên đá trơ gan
với đất trời
Thiếu nữ tựa
mình thân yểu điệu
Bàn tay vin
nhánh lá xanh ngời
Thu về man mác
buồn cô quạnh
Từng chiếc vàng
phai rụng úa phơi !
THIÊN HẬU
CŨNG HỌA:
TÂM NIỆM
Cố gắng sống sao đẹp với đời
Bốn mùa tâm niệm chớ hề vơi
Mỗi khi sầu não sà bờ cát
Lắm lúc buồn tênh ngắm nắng
trời
Cõi tạm bể dâu mong lối
rẽ
Chốn mơ hư ảo rạng tơ ngời
Là người âu cũng nhờ hồng
phúc
Hãy giữ tâm an, lọc trải phơi
HỒNG PHƯỢNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét