Rừng thưa thổn thức
dưới trăng mờ
Gió lạc hơi chùng
lướt ánh thơ
Thác gọi hồn thu
say tiếng vọng
Suối soi bóng
nguyệt đắm dòng mơ
Nai vàng khoan dạo ngơ chân bước
Lá đỏ nghiêng rung
buốt dạ chờ
Đêm thẳm buồn vương
sầu tịch lắng
Vầng Hằng sẻ nỗi,
nặng sầu cô !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
RỪNG THU VẮNG
Hoàng hôn thấp thoáng
phủ cây mờ
Ánh Nguyệt dịu dàng dậy ý
thơ
Rả rích suối tuôn xinh cảnh
mộng
Lào xào lá rụng đẹp đời
mơ
Tung tăng Nai dẫm khu rừng
đón
Lả lướt sương thêu lối cỏ chờ
Tịch mịch không gian lòng
lạnh giá
Thẫn thờ dạo bước bóng đơn
cô
Minh Thuý
Tháng 10_2017
ĐỒNG HỌA:
CÔ PHỤ
Hạ tuần, đêm lạnh ánh sao mờ
Thiếu phụ gục đầu bên án thơ
Nhật ký hoen nhòa dòng lệ tủi
Khung hình vời vợi bóng người mơ
Bao mùa trăng úa không nguôi nhớ
Mỗi độ thu sang lại ngóng chờ
Xào xạc lá rơi trên lối cỏ
Sương tràn song cửa, ngập phòng cô.
Sông Thu
CÙNG HỌA
NHỚ CHĂNG LỜI HẸN
Tình xưa nghĩa cũ hẳn phai
mờ.
Dưới nguyệt non thề chẳng
phải mơ?
Gió thoảng mây bay lời ước
hẹn
Ngày qua tháng lại, dạ mong
chờ
Đang mùa lá đổi rừng say mộng
Giữa độ thu về suối đắm thơ
Tĩnh mịch cho thêm dài nhung
nhớ
Đêm dài trong nỗi quạnh niềm
cô
Thanh Hòa
TIẾP HỌA:
RỪNG LÚC TRĂNG LÊN
Rừng đang ngủ gật dưới sao mờ
Trăng hiện lên kìa rộn ý thơ.
Rỉ rả suối đàn lời vạn ước
Thì thầm lá hát khúc ngàn mơ.
Nai vàng nhí nhoáy xoay mình múa
Lan tím rung rinh thỏa mộng chờ
Lấp lánh tàn cây chân Nguyệt dạo
Ven ngoài náo nhiệt miếu Hai Cô
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
ĐÊM BUỒN
Đêm trăng vằng vặc, áng mây
mờ
Man mác lòng ai, lắm ý thơ
Róc rách suối nguồn khơi giấc
mộng
Êm đềm tiếng vạc gợi niềm
mơ
Nai vàng đơn lẻ còn ngơ
ngác
Lối cũ quạnh hiu mãi đợi
chờ
Dan díu một thời bao ký ức
Suốt đời lặng lẽ với đơn
cô.
Thanh Trương
CŨNG HỌA:
THƠ VỀ
Đôi khi trăng cũng bị lu mờ
Để gió thẫn thờ đứng quạnh cô
Đã biết trần ai bao bước ngoặt
Nên nhìn thế sự bấy đường mơ
Giữ tâm bất luận thì thôi cãi
Nuôi ý vô tranh phải bớt chờ
Dưỡng bút mực tươi tình thấm đượm
Cho triền khổ hải ứa mầm thơ
Như Thị
ĐỒNG HỌA:
NGUYỆT LẶN
Sương phủ màn đêm trắng khói
mờ
Bên hồ liễu rũ cảnh nên thơ
Trăng thanh thấp thoáng soi
vườn mộng
Lá thắm nhẹ nhàng chuyển bến
mơ
Tiếc nuối tuổi xuân bao ước
hẹn
Bâng khuâng chiều xế lại mong
chờ
Mình ta thơ thẩn sầu đơn lẻ
Nguyệt lặn đêm tàn một bóng
cô !
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA:
QUẠNH QUẼ
Tin người lãng tử đã mịt mờ
Kỷ niệm còn chăng những lá
thơ
Khắc khoải năm canh sầu gối
mộng
Rã rời sáu khắc tiếc xuân mơ
Song buồn, rèm rũ ngày trông
ngóng
Nẻo vắng , ngày mong, tối đợi
chờ
Ai nhớ ai, mi hoen ngấn lệ
Người thương người quạnh quẽ
thân cô !
HỒNG PHƯỢNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét