HỎI CÀN
Tửu buồn mãi cạn thấm nơi nao
Hồn tỉnh đong nghe vẳng tiếng gào
Gió mỉa, lảng vờ chê rượu nhảm
Trăng lơ, ngao ngán trách ta phào
Lẽ đâu tớ lại vô duyên vậy
Ô thế mình đành bất đắc sao ?
Đeo bám có sầu …như chủ nợ
Lòng an, dạ tĩnh hỏi … chơi nào !
CAO BỒI GIÀBÀI HỌA:
SAY XỈN
Chẳng biết là ta ở chốn nao
Mà nghe có tiếng thở phì phào
Ánh nhìn sắc lẹm như dao cắt
Giọng hét ầm vang tựa sấm gào
Sư tử Hà Đông, ồ hẳn vậy !
Lệnh bà nội tướng, thật đây sao ?
Run run tỉnh hẳn cơn say xỉn
Ôi có gì đâu, bớt giận nào... !
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
LÀM SAO ?
Chủ nợ thăm hoài trốn chỗ
nao?
Đây là nỗi khổ nội tâm gào
Làm sao đuổi được ma chơi
miết
Để tạnh buồn thương ,dạ thở phào
Để tạnh buồn thương ,dạ thở phào
Chẳng lẽ hồn đau theo phá hả?
Hay là quỷ ám tới trêu
sao?
Muốn cho trí lặng lòng thư
thả
Phải gọi thần nhân giúp chút
nào.
Thanh Hòa
CÙNG HỌA:
HỎI BỪA
Trăng này lão Cuội náu nơi nao
Có thấy bọn ta đã thét gào.
Trốn cội rời đa tung cẳng ngão
Bỏ trâu ăn lúa kiếm duyên phào.
Gọi ngay hắn lại e gì chứ
Đánh vỡ mông đi chẳng được sao.
Hạ giới giờ đây đang lắm chuyện
Đầu điên hỏi hóng ghét không nào .
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
VAN VÁI
Nhớ về chốn cũ thấy nao nao
Cảnh sắc như mơ gió rít gào
Ảm đạm tiết trời mây lãng đãng
Bồng bềnh sông suối nước phì phào
Bến thuyền khập khễnh vì đâu nhỉ?
Duyên số eo sèo đến thế sao ?
Van vái Phật Trời soi xét lại
Cho đôi lứa mãi trọn tình nào !
Hồng Phượng
HỢP HỌA:
ĐI …
Ra đi chẳng biết tới nơi nào
Một chiếc thuyền con sóng
thét gào
Vũ trụ im lìm trầm đáy nước
Bầu trời lấp lánh điểm vì sao
Dĩ nhiên vượt biển là cầm
chết
Nhưng được ra khơi lại thở
phào ?
Gian hiểm giờ đây thành kỷ
niệm
Đôi khi chợt nhớ dạ nao nao !
NS
CŨNG HỌA:
VỀ ĐÂU
Đêm nằm không ngủ dạ nao nao
Lũ lụt tràn dâng gió thét gào
Cuồn cuộn nước tuôn không
chặn nổi
Bồng bềnh vật nổi biết
làm sao?
Ruộng vườn tan tác còn đâu
nữa
Nhà cửa lênh đênh đến chốn
nào ?
Trời hỡi vì đâu nhiều hiểm
họa
Trách ai đây tiếng thở phì
phào !
THIÊN HẬU
ĐỒNG HỌA:
THƠ VỚI ĐỜI
Thơ phú bao người nghĩa hiệp
sao
Bơi theo lũ lụt vớt lời gào
Đu cùng trò nhỏ trên dây
thõng
Bám với túi bơi giữa tiếng
phào
Làng mạc đất chôn, còn chốn
đó?
Xác người nước cuốn, lấp vùng
nao?
Lòng tham thống soái - sinh
tai họa!
Thơ phú dang tay… giảm mấy
nào?
221017.
Đoàn Đình Sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét