THOẢNG MỘT CUNG ĐÀN
Cung đàn ai gảy điệu sầu
thương
Bi oán dài ngân xoáy gợi buồn
Giọt bổng than van thân lẻ
bóng
Âm trầm hờn trách kẻ tha
phương
Tay ngà gửi phím tràn ai sự
Gió lạnh len song buốt đoạn
trường
Ánh nguyệt lắt lay tuồng muốn
lặn
Mặt hồ xúc cảm cũng cau
gương!
CAO BỒI GIÀ
16-10-2017
BÀI HỌA:
SẦU MUỘN
Não nuột đàn khuya vẳng dặm trường
Tay sầu run rẩy khúc bi thương
Điệu ai tủi phận đời cô phụ
Cung oán giận người bước viễn
phương
Héo hắt ngày xuân lầm lũi bóng
Âm thầm sáng hạ ngậm ngùi gương
Chiều thu thờ thẫn nhìn mây xám
Thổn thức đêm đông lệ sũng buồn.
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
KHÚC
NHẠC SẦU
Khúc
nhạc sầu bi nỗi xót thương
Nốt
thanh day dứt suốt đêm buồn
Dây
rung âm điệu từ hai ngón
Thiếp
dõi tin chàng khắp bốn phương
Nhớ
buổi chia tay đầu ngõ xóm
Thương
ngày rỏ lệ giữa sân trường
Tiếng
đàn lay động niềm ai oán
Nước
mắt tuôn trào phủ bóng gương
Phạm
Kim Lợi
CÙNG HỌA:
TIẾNG ĐÀN ÔNG LÃO ĐỘC
THÂN
Đàn bầu ông lão lẩy
cung thương
Ngày một thâm sâu,
trĩu nặng buồn
Bóng lẻ mưu sinh qua
mọi chốn
Thân đơn kiếm sống
trải bao phương
Dương tà dịu nhạt, mờ
sau núi
Tuổi tác khô cằn, úa
trước gương
Hiu quạnh kiếp người,
ai thấu hiểu?
Sầu đong gửi gắm lại
đêm trường.
161017.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA:
THOẢNG NIỀM XAO XUYẾN
Giữa độ xuân lòng ngập mến thương
Niềm vui mới chớm,đã chan buồn
Sông trào sóng điệp thuyền xa bến
Biển lộng khơi hòa cánh viễn phương
Những tưởng cời tro rồi lửa sáng
Nào đâu lịm bếp mãi đêm trường
Chiều nay hóng chuyện ngoài quê lũ
Đậm,nhạt nhân tình phủ giá gương…
Lý Đức Quỳnh
HỢP HỌA:
NGÓNG BẠN
Lặng ngóng nghe hồn trỗi khúc thương
Chiều thu vắng bạn bỗng dâng buồn
Ngùi câu thiết thạch vùi bao chốn
Chạnh bước phong trần trải mấy phương
Kẻ hẹn phôi phai từng mộng cũ
Người mong khắc khoải những canh trường
Vơi đầy chén đợi mình ta chuốc
Đáy cốc trăng hòa vỡ bóng gương.
Nguyễn
Gia Khanh
CŨNG HỌA:
TIẾNG ĐÀN KHUYA
Đàn khuya ai gẩy khúc bi
thương
Vẳng rót mênh mang gợi nỗi
buồn
Nốt rải não nề gieo vạn
ý
Phách dồn réo rắt gửi ngàn
phương
Lời ca u uất than duyên lỡ
Điệu nhạc lâm ly khóc nghiệp
trường
Lỗi nhịp chùng tơ đành đoạn
dứt
Đêm tà,nguyệt khuyết ,khó
tròn gương.
Thanh Hòa
ĐỒNG HỌA:
NỖI LÒNG
Kể đã bao mùa nặng nhớ thương
Chừ đây nghĩ lại xiết tâm buồn
Người đi rộn rã theo làn sóng
Kẻ ở âm thầm ủ bóng gương
Vẫn nở cành sen ngày hạ đến
Còn lưu nét mực buổi ra trường
Se lòng phượng thắm trời ve rộn
Có thấu chăng tình bước viễn phương
Phạm Duy Lương
Chừ đây nghĩ lại xiết tâm buồn
Người đi rộn rã theo làn sóng
Kẻ ở âm thầm ủ bóng gương
Vẫn nở cành sen ngày hạ đến
Còn lưu nét mực buổi ra trường
Se lòng phượng thắm trời ve rộn
Có thấu chăng tình bước viễn phương
Phạm Duy Lương
CŨNG HỌA:
GỬI VÀO SƯƠNG GIÓ
Lời rằng hết giận để rồi thương
Tiếng trúc tiếng tơ đượm chút buồn.
Gửi gắm tâm tư vào tĩnh phím
Nâng niu kỉ niệm ngóng xa phương.
Cung trầm tựa muốn về vui bến
Sắc bổng như mong thoát hận trường.
Ý ngắn câu dài lời đáy dạ
Phổ vào khúc nhạc chốn lầu gương.
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
KHÓC TÌNH
Tình tang tích
tịch khúc bi thương
Trầm bổng đan
xen giọt tủi buồn
Nỗi nhớ dâng
tràn đi tám hướng
Niềm đau lộ cảm
tỏa mười phương
Thương ai giá
lạnh ngoài quan ải
Xót kẻ xa xôi
mấy dặm trường
Tím ngắt ráng
chiều đau đớn lạ
Khóc tình, lệ
nhỏ nhạt nhòe gương
HỒNG PHƯỢNG
CÙNG HỌA:
HOÀI
HƯƠNG
Thời gian chẳng xóa được niềm
thương
Dẫu sắc hoàng hôn đã tím buồn
Nhớ khúc Hành vân ...xa mấy
nẻo
Tiếc dòng Lưu thủy...biệt đôi
phương
Dạt dào tâm bạn câu thề ước
Ray rức hồn tôi bước dặm
trường
Lãng đãng mây trôi về cố quận
Nhạt nhòa sóng nước...nhạt
nhòa gương !
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
DƯ ÂM
Cung đàn ai dạo
khúc bi thương
Réo rắc dư âm
chợt gợn buồn
Có phải giọt
sầu khơi vạn nỗi
Hay là chất
đắng rải ngàn phương
Lạnh lùng trăng
rót ngoài khung cửa
Cô quạnh người
đi chốn dặm trường
Trầm lặng
thanh cao rồi bỗng tắt
Tưởng chừng
tiếng sáo thoảng lầu gương !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét