Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

THU TÀN


THU TÀN


Chẳng còn nắng đẹp với trời xanh
Lặng lẽ thu buồn cất bước nhanh
Gió táp đôi làn tơi tả lá
Mưa sa vài trận trụi trơ cành
Đông về lối cũ, len qua liếp
Tuyết rớt đường xưa đọng trước mành
Ngập phủ mây chiều  hồn ảm đạm

Tìm đâu sợi nắng, dẫu mong manh.

Thanh Hòa

 

XIN HỌA:

 

HOÀI CẢM

 

Đã vắng xa rồi những khoảng xanh

Đoạn chiều hiu hắt vội buông nhanh

Gió đông sớm hẹn  lùa len vách

Sương giá đua rơi  thấm đẫm cành

Gót trĩu đây trì như  núi tảng

Khói lam đâu tỏa tựa tơ mành

Hồn người viễn xứ bao hoài cảm…

Bỗng chợt nghe đời quá mỏng manh!

CAO BỒI GIÀ

04-11-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHIỀU ĐÔNG

 

Mây xám giăng mờ lấp khoảng xanh

Thu đem theo lá...xác xơ cành

Âm thầm phố xá, nhà câm nín

Thưa thớt bộ hành, chân rảo nhanh

Hàn sĩ lặng buồn ôm gác trọ

Cô nhi tủi hận nép hiên mành

Người giàu xoa xuýt bên lò sưởi

Kẻ khó cuộn mình trong chiếu manh.

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

ĐÔNG BUỒN

 

Đông về tơi tả cánh đồng xanh

Bờ bãi ươm rèm khói mỏng manh

Những nghĩ triền khe cây bỏ cội

Còn lo dặm liễu lá xa cành

Bao làn phong đẩy trầy phên liếp

Mấy đợt thủy lay tước giậu mành

Ngõ vắng đìu hiu càng quạnh quẽ

Cơ hàn ngồi đợi tiết qua nhanh

Lê Đăng Mành

 

TIẾP HỌA:

 

TIẾC NUỐI

 

Ngồi đếm thời gian, thấy cũng nhanh

Thả hồn trở lại thuở ngày xanh

Tung tăng lội ruộng, vui mò ốc

Liếng thoắng trèo cây, thú chuyển cành
Ngắm cánh chim chiều về lại núi

Hứng tia nắng cuối lọt qua mành

Giọt buồn không biết từ đâu đến ?

Mà tủi phận mình quá mỏng manh

Thục Nguyên

 

HỢP HỌA:

 

NGÓNG

 

Mong mãi xuân về hưởng sắc xanh

Ngờ đâu sương táp xác xơ cành

Thiếu mưa lộc nụ đài khô khốc

Đói mật bướm vàng cánh mỏng manh

Thời tiết bất thường giăng khắp nẻo

Ước mơ giản dị tắt sau mành

Trời kia vô cảm gây bao nỗi

Vạn vật trông chờ họa thoát nhanh.

041116.

Đoàn Đình Sáng.

 

CŨNG HỌA:

 

ĐÔNG VỀ


Hết cả lá vàng cả lá xanh
Đông sang cây buốt tái tê cành
Mây vần vũ cuốn mưa rơi lẹ
Nước ạt ào tuôn gió trở nhanh
Bóng nhạn ơ hờ như mỏi cánh
Đìu hiu rặng liễu rũ buông mành
Khói lam bếp cũ còn vương sợi

Thương quá ai về, áo mỏng manh.

 Phan Tự Trí 

 

ĐỒNG HỌA: 

 

TÂM THƯỜNG LẠC

 

Thoáng chốc trôi vèo lứa tuổi xanh

Dù cho lá thắm cũng xa cành!

Đường trần vạn nẽo lòng tê tái

Thế giới muôn màu phận mỏng manh 

Gửi mối sân si vào biển cả

Mang giây nhân ái dệt tơ mành

Xua cơn phiền não tâm thường lạc

Phó mặc thời gian vốn lướt nhanh!

Như Thu

 

CÙNG HỌA:

 

THU TÀN QUÊ TÔI

 

Tàn thu đật Tổ rợp màu xanh

Những sợi nắng vàng rải mỏng manh.

Tháng trước quê mình vui với hội

Giờ đây hồng bưởi trĩu vin cành.

Phố phường cờ xí thêu nền lụa

Làng xóm trò xe dệt bức mành

Rộn rã sắc màu may chớm lạnh

Đông nhìn xiêm áo muốn sang nhanh.

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

TÀN THU

(Họa y đề)

 

Một khoảng trời buồn sắc hết xanh

Chim thôi ríu rít tiếng trên cành

Giăng chiều xám xịt mây trôi vánh

Sải cánh mịt mờ nhạn ruổi nhanh

Xót nỗi tình đơn nhòa nhạt cảnh

Thương người áo mỏng tả tơi manh

Tàn thu gió thoảng từng cơn lạnh

Cứ ngỡ tay ai khẽ động mành.

 

Nguyễn Gia Khanh

 

HỢP HỌA:

 

TÌNH ĐÔNG

 

Đã hết những ngày nắng rất xanh

Êm đềm sông nước…thoáng trôi nhanh

Em về góc biển quay cuồng gió

Ta ở chân mây trụi vắng cành

Sóng vỗ dập dồn sầu gọi bến

Mưa tuôn tới tấp lạnh xuyên mành

Đèo heo lặng lịm bơ vơ bóng

Chẳng ấm côi hồn cuốn chiếu manh !

Lý Đức Quỳnh

 

CŨNG HỌA:

 

THU XƯA

Giọt nắng tan chìm dáng biển xanh
Mây chiều sợi rối gió lùa nhanh
Lênh đênh vạt sóng thuyền quay mũi
Lặng lẽ ven sông lá bỏ cành
Nhớ mẹ buồn thiu vò lọn tóc
Thương em ủ rũ khóc hiên mành
Điên cuồng bóng tối màn che phủ
Chợt lóe sao trời cánh mỏng manh
Bửu Tùng
4/11/2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

SỢI NẮNG MONG MANH...

Tưởng bóng ai về trong áo xanh

Sương buồn lành lạnh thoáng rơi nhanh

Mùa thu ảm đạm... mây giăng ngõ

Khóm cúc đìu hiu...lá rụng cành

Phòng vắng...bâng khuâng dường rỏ lệ

Canh khuya ...xao xuyến khẽ nâng mành

Cố nhân chừ đã thành thiên cổ

Sợi nắng hiên đời...qúa mỏng manh !!!

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

CHIỀU CUỐI THU

 

Trời thu vàng úa chẳng mầu xanh
Mây xám chiều nay kéo phủ nhanh
Giá lạnh đầu đông đà ló dạng
Lá vàng chiếc cuối sớm lìa cành
Một thời nhung nhớ bên ly rượu
Bao nỗi buồn đau lúc tựa mành
Cho dẫu hoàng hôn chìm lặng ngập
Cuối đường chút sáng vẫn còn manh.
Vân Thanh Trương.


TIẾP HỌA:

 

TƯƠNG TƯ MÙA THU

 

Thôi rồi  cây cỏ hết màu xanh

Ngọn gió chuyển đông  trẩy trụi cành

Bao xác lá vàng tràn lối ngõ

Thoảng cơn giông bão tạt qua mành

Nàng thơ yêu dấu vừa từ tạ

Cảnh vật êm đềm quá mỏng manh

Chua xót  năm dài mong trở lại

Duyên tình say đắm trót qua nhanh !

THIÊN HẬU

 

HỢP HỌA:

 

ÊM Ả

 

Vườn im gió nhẹ lá cây xanh

Nắng chiếu dịu hiền lan mỏng manh

Chim chóc  vui đùa trong kẽ lá

 Bướm ong  bay lượn trên bờ cành

Bài ca kỷ niệm xuyên lòng cửa

Giọng hát năm xưa thấu liếp mành  

Chiều tới xa đưa vài tiếng sáo

Đêm buồn hiu hắt giọt sương nhanh.

Trịnh Cơ (Paris)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét