GIA TỐC
Lẳng lặng ngày trôi sắp hết
năm
Đời đang đổ dốc cứ phăng
phăng
Mới trông đào nở bao bông đỏ
Đãthấy cúc khoe những cánh
vàng
Vừa thoát gay nồng trời hạ
dứt
Đà nghe thấm buốt gió đông
sang
Âm thầm tuổi tác thời gian
đếm
Ngó xuống cuối đèo, chả cách
…phanh!
CAO BỒI GIÀ
15-11-2016
BÀI HỌA:
THỜI GIAN
Thời gian vùn vụt, sắp qua năm
Như nước triều trôi cứ cuốn phăng
Sức khỏe, quỹ đời vơi khó cản
Niềm tin, hy vọng giảm không phanh
Đã từng xuân hạ, hoa tươi thắm
Ắt phải thu đông, lá úa vàng
Mà vẫn khôn ngăn niềm luyến tiếc
Trong chiều ray rứt tiễn mùa
sang.
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
SAO NỠ…
Đếm ngày lỗi hẹn đã tròn năm
Sao nỡ quên rồi mãi chối phăng
Nhớ buổi trao lời say mắt biếc
Chờ em dừng gót ngắm mai vàng
Cho rằng gió bấc người luôn đợi
Chắc mẩm mai chiều bậu sẽ sang
Xào xạc ngoài sân lòng thấp thỏm
Đâu ngờ cổng chính mở phong phanh!
Như Thu
TIẾP HỌA:
DÒNG ĐỜI
Làm chi tính sổ cộng bao năm
Như suối dòng đời cứ cuốn phăng
Bữa trước đầu ghềnh hoa trổ tím
Hôm nay cuối thác lá ươm vàng
Nước trôi nước cuộn âm thầm chẩy
Mùa tới mùa về lặng lẽ sang
Đừng đếm thời gian qua gió thoảng
Càng ngày càng lẹ tựa không phanh
Thanh Hòa
HỢP HỌA:
CHẢ MUỐN PHANH
Viết sẵn bài ni cho uối năm
Bỗng đâu gió nổi cuốn bay phăng.
Thơ đang vội vã tìm mai trắng
Lòng vẫn ung dung ngắm cúc vàng.
Sáu tháng trồng cây gom sức tưới
Một ngày trông quả đón xuân sang.
Thời trôi khi chậm khi biên biến
Xe đến cuối đường chả muốn phanh .
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
NHANH
Quay qua quay lại đã tròn năm
Tuổi tác sắp hàng cứ lướt phăng
Hoa nở rồi tàn, chờ nụ trẩy
Thu qua cũng vội, đón xuân sang
Nằm mơ lãng đãng cơn mê ảo
Bừng tỉnh bâng khuâng giấc mộng vàng !
Xe chạy còn ngon mình giữ lái
Khi nào lột xác thì ta phanh !
THIÊN HẬU
ĐỒNG HỌA:
GIA
TỐC
Thời gian lặng lẽ hết vèo năm
Thắng dở lao đèo lại đứt phăng
Chẳng thiết hè qua cành lựu úa
Nào ham xuân đến nhánh mai vàng
Quạt xoay bức bối cơn nồm lại
Mền cuộn co ro đợt rét sang
Tíc tắc… từng giây mà thế kỷ
Cũng đành cam phận khỏi cần phanh!
PHAN TỰ TRÍ
Thời gian lặng lẽ hết vèo năm
Thắng dở lao đèo lại đứt phăng
Chẳng thiết hè qua cành lựu úa
Nào ham xuân đến nhánh mai vàng
Quạt xoay bức bối cơn nồm lại
Mền cuộn co ro đợt rét sang
Tíc tắc… từng giây mà thế kỷ
Cũng đành cam phận khỏi cần phanh!
PHAN TỰ TRÍ
CÙNG
HỌA:
CÒN
ĐÓ NIỀM VUI...
Em vẫn âm thầm với tháng năm
Mặc dòng thế sự cứ cuồng
phăng
Ngày xuân xao xuyến vòng tay
ấm
Tối hạ bâng khuâng giấc mộng
vàng
Thu úa...chiều vơi...thương
lá đổ
Đông buồn...bóng xế...tiếc
mùa sang
Hồn thơ vẫn đậm mùi hương cũ
Mừng...bánh xe đời chửa muốn
phanh !
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
TUỘT DỐC
Ngủ chưa trọn giấc đã tròn
năm
Ngày tháng như tên, cứ cuốn
phăng
Chưa kịp sua tan đời nghiệt
ngã
Hầu mong hưởng được kiếp cao
sang
Vậy mà vất vưởng tuồng ma
đói
Nên đã rụng rơi tựa lá vàng
Nghèo vẫn đeo theo nào có khác
Chiếc xe tuột dốc lại không
phanh
Thục Nguyên
GIA TỐC
Trả lờiXóaThời gian lặng lẽ hết vèo năm
Thắng dở lao đèo lại đứt phăng
Chẳng thiết hè qua cành lựu úa
Nào ham xuân đến nhánh mai vàng
Quạt xoay bức bối cơn nồm lại
Mền cuộn co ro đợt rét sang
Tíc tắc… từng giây mà thế kỷ
Cũng đành cam phận khỏi cần phanh!
PHAN TỰ TRÍ
17-11-2016