ĐÃ GẶP BẠN THƠ
Mong mỏi bao ngày gặp bạn thơ
Hôm nay vui quá thỏa lòng mơ
Lời hay bạn nhận không hời
hợt
Ý đẹp mình trao chẳng hững hờ
Từng mến Đường thi từ thuở ấy
Những yêu Lục bát đến bây giờ
Ngày này hội ngộ lòng tha
thiết
Thú lắm bên nhau khỏi đợi chờ.
Đào Nguyên Lịch
XIN HỌA:
HỘI NGỘ
Gặp bạn ta mời ghé quán thơ
Bút đây thỏa sức thả hồn mơ
Vui ư con chữ tuôn ngâm họa
Buồn hả vần câu ngẫu xướng hờ
Bát cú hằng mê người tứ xứ
Thất ngôn vốn thú kẻ xưa giờ
Gần xa thi hữu nên tri kỷ
Thi phú se duyên tạo mối chờ…
CAO BỒI GIÀ
08-11-2016
ĐỒNG HỌA:
HỌC BẠN THƠ
Ôi mừng say ngắm cả vườn thơ!
Thưởng lãm nhiều bông thật đáng mơ
Mới họa chú tâm không lớt phớt
Còn xem để ý chẳng ơ hờ
Phong yêu đã vấp bao lần trước
Hạc tất vừa thông khỏi bấy giờ
Có dịp trau dồi cùng bạn hữu
Gì hơn – thầy đó những mong chờ!
PHAN TỰ TRÍ
CÙNG HỌA:
VINH HẠNH
Lần đầu vinh hạnh biết nhà
thơ
Chợt thấy rộn ràng nỗi ước mơ
Bài họa vụng về, chưa trọn
hứng
Lòng mong học hỏi, dám đâu hờ
?
Đam mê thi phú từ khi nhỏ
Thích thú văn chương tự thuở
giờ
Mà chẳng đến đâu, còn khập
khễnh
Bạn hiền được gặp, thỏa trông
chờ
Thục Nguyên
TIẾP HỌA:
CÁI NGHIỆP THƠ
Trong cõi trăm năm cái nghiệp thơ
Thoắt đang chốn thực thoắt nơi mơ.
Cái anh Lục Bát cơm sài khó
Cái chị Đường Thi cửa khép hờ.
Xướng họa nên quen câu chữ nết
Mạng meo tạo nhớ phút giây giờ.
Trông vời mây thẳm trời quang đãng
Đó đó Nàng kia khỏi phải chờ .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
ĐỢI
NGƯỜI
Thăm
quê hẹn gặp lại nàng thơ
Tâm
tưởng bao năm vẫn mộng mơ
Xuân
tới mưa bay ngồi ngóng đợi
Thu
về nắng nhẹ đứng trông chờ
Rượu
ngon chuốc cạn rèm buông sẵn
Thơ
ngọt châm thêm cửa khép hờ
Nghiêng
bút thả hồn vào cảm hứng
Tiếng
đêm tí tách chảy từng giờ
Nguyễn
Vĩnh Bảo
CŨNG
HỌA:
CÁM ƠN NÀNG
Hôm nào nắng đẹp gập nàng thơ
Kỳ ngộ duyên lành tưởng mộng mơ
Biết cánh hoa vàng *khôn lạnh nhạt
Cảm văn thi sĩ khó ơ hờ
Giao hoà trời đất từ hôm đó
Cảm hứng thiên nhiên tự bấy giờ
Sức sống bừng lên trong huyết quản
Bõ công năm tháng mãi mong chờ.
Thanh Hòa
*kỷ niệm vô giá của TH: lần đầu đọc thơ .Thấycó hoa điên điển, chưa từng biết tên biết mặt hoa ra saoTH cố tìm ra tác giả,được giảng được coi hình,từ đó TH làm thơ.
*kỷ niệm vô giá của TH: lần đầu đọc thơ .Thấycó hoa điên điển, chưa từng biết tên biết mặt hoa ra saoTH cố tìm ra tác giả,được giảng được coi hình,từ đó TH làm thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét