CHIỀU QUÊ
Chiều nghiêng
xuống núi vẻ hoang sơ
Rặng liễu
sương giăng phủ bóng mờ
Giọng hát em
tôi trong tựa suối
Nhà ai khói
bếp mỏng như tơ
Chùa xa chuông
võng ngân lơ lửng
Cảnh đẹp lòng
không dám hững hờ
Tản mạn đôi
dòng qua nét bút
Quê hương cảm
nhận giữa vần thơ
Phạm Kim Lợi
XIN HỌA:
CHIỀU LỮ THỨ
Thăm thẳm ngàn xanh chạng
vạng mờ
Chiều buông hiu hắt cảnh tiêu
sơ
Chim trời tung cánh êm như thoảng
Mây xám se mình mảnh tựa tơ
Dạ khách nôn nao lời điệu lý
Nhà ai réo rắt khúc ru hờ
Chạnh lòng dặm liễu chân dồn
bước
Trăng có chung niềm sẻ ánh
thơ
CAO BỒI GIÀ
02-11-2016
ĐỒNG HỌA:
TIỄN NGƯỜI ĐI
Chiều tiễn người đi mắt lệ mờ
Rừng cây vắng lá cảnh tiêu sơ
Mênh mang gió lạnh căng dây
nhớ
Se sắt mây buồn đoạn phím tơ
Những tưởng một đời vui lối
mộng
Nào hay nửa kiếp,khóc duyên
hờ
Mai đây lạc lõng mình riêng
bóng
Ai kẻ cùng chung góp ý thơ?
Thanh Hòa
CÙNG HỌA:
TRĂNG MỚI LỚN
Vẫn còn hoang dại thuở nguyên
sơ
Dưới mái tranh lam, khói tỏa
mờ
Cô gái bên cầu ngừng khuấy
nước
Để chàng lữ thứ dệt đường tơ
Thập thò nép cửa thầm kêu thé
Len lén nhìn ai khẽ gọi hờ
"-Đôi mắt thiên thần,
trăng mới lớn,
-Giữ dùm tôi nhé, nét ngây
thơ "
Thục Nguyên
TIẾP HỌA:
CHUYỆN TÌNH XƯA
Thể
Áp cú
Thơ thẩn em làm rối cuộn tơ
Tơ ông đày xuống cõi xa mờ
Mờ phai năm tháng sầu hoa nhạt
Nhạt úa vầng trăng tủi mộng
hờ
Hờ hững thuyền xuôi dòng biển
lạ
Lạ lùng gió tắp bến tiêu sơ
Sơ khai như thuở trời yêu đất
Đất lạnh, đôi mình kết bạn
thơ !
Thy Lệ Trang
HỢP HỌA:
MỘT CHIỀU LÀNG TÔI
Chiều quê ven núi nhẹ sương mờ
Cây gạo chập chờn nét cổ sơ.
Xe cộ học trò vào ngõ xóm
Cuốc cày trai gái rải đường tơ.
Lời ca êm ái loa truyền ấm
Ánh điện lung lay cửa khép hờ.
No đủ bình an vào cảnh sắc
Ngàn đời tre lá bước trong thơ.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét