Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016

RÕ CHÁN


RÕ CHÁN

 

Đôi khi lòng rộn ngỡ chưa…già

Tiếng lão đời kêu , tỉnh phắt ra…

Đây  trí còn dai đầu bén giót

Chỉ thân hơi thẹn  sức …ơi à

Ngày xưa như th còn ngay đấy

Thuở y chng đâu mi thoáng qua

Đếm tuổi dưng không hồn muốn …khóc

Khóc mà sao miệng  cứ …hi ha!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

GIÀ SAY ĐÊM HỘI

 

Đầu trắng tóc phơ kể cũng già 

Đêm nằm ít ngủ lắm hơi ra…

Mà mơ quan họ hồi … hi hị

Lại lắng chèo buông lúc…í à

Mảnh áo tứ thân vừa khoác vội

Chéo khăn mớ bảy mới choàng qua

Rằng hay tiếng gọi từ đêm hội

Say đắm chi mà chỉ …hí ha!

 PHAN TỰ TRÍ – 22-11-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

TỰ NHỦ

 

Tuổi vừa bảy tám, dám đâu già ?

Chạy bộ hàng ngày thấy khỏe ra

Chỉ mấy dậm dài, sao ngán chứ ?

Tức vài cây số, lại teo à ?

Cầm chân ngày tháng, không cho vượt

Níu áo thời gian, chẳng để qua

Dốc sức đẩy lùi thần chết biến

Thế là khoái chí, dạ hê ha

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA:

 

TUỔI GIÀ

 

Tránh được làm sao lúc tuổi già

Da mồi tóc bạc lại thêm ra

Mắt mờ, tai lãng....ai đây nhỉ ?

Môi tái, mày nhăn... tớ đấy à !?

Gậy chống lom khom, lưng cúi gập

Chân đi run rẩy, dáng nghiêng qua

Cháu con mừng thọ, vờ khoan khoái

Chẳng khác tên hề diễn hí ha  !

Sông Thu

 

TIẾP HỌA:

 

BIẾT PHẬN

 

Vác bắp vai ê, chợt thấy già,
Cày chưa nửa luống, thở phì ra.
Trâu cười nhếch mõm:..." mần răng rứa"?.?
Lão thột cau mi :..."đã zậy à"?.?
Nhớ buổi tráng cường, non dễ ngả,
Hoài khi uy dũng, bể từng qua.
Hôm nay bì bõm, Trâu cười tớ,
Biết phận, biết mình, sảng khoái...h..a!.!


Nguyễn Quang Chỉnh

 

HỢP HỌA:

 

TỰ THÁN

Bỗng chợt buồn thương tủi phận già !
Giữa đường bạn gọi chẳng nhìn ra
Bắt tay liền hỏi tên gì vậy ?
Nheo mắt còn suy lớp mấy à !
Vùn vụt thời gian nào trở lại
Khẽ khàng tuổi hạc chóng trôi qua
Chúng mình lưu diễn cùng sân khấu
Đóng trọn vai tuồng dạ hả ha!

Như Thu

 

CŨNG HỌA:

 

CHÀNG CỦA TÔI

 

Tám mốt nào ai nói chẳng già.
Tuy nhiên trí óc hãy tinh à
Cún con ăng ẳng nghe không rõ(*)
Xe rác chình ình, ngó chả ra(*)
Nhắc thuốc, luôn câu "vừa mới uống "
Cụng ly, vẫn giọng "chỉ nhâm qua"
Trời cho được vậy là may mắn
Suốt kiếp vô lo cứ  hí ha.


Thanh Hòa
(*)Người yêu của TH xưa có hai việc,mở cửa cho chó ra ngoài và nhớ đổ rác,nhưng có lẽ vài chục năm nay nghỉ hưu rồi,cớ là tai yếu,mắt kém...



ĐỒNG HỌA:

 

TỰ KHEN

(họa 4vần)

 

Tô son trét phấn tưởng đâu già

Có kẻ vừa khen -chị đẹp ra

Dáng dấp tròn đầy còn đạo mạo

Áo dài tha thướt  vẫn kiêu sa

Miệng cười môi thắm duyên duyên lắm

Mắt thẩm mi cong tuyệt tuyệt à ?

Khăn đóng vành vàng như Thái hậu

Bao người  liếc  xéo cười ha  ha !

THIÊN HẬU

 

CÙNG HỌA:

 

CHÁN THÊM GIÀ

 

Đọc thơ Rõ Chán bỗng thêm già

Viết họa xong rồi lại xé ra.

Sức vốn mong manh sao cố chứ

Tài đừng gượng ép chóng quên à.

Lần tìm chọn chữ gian nan quá

Ghép lại nên bài khốn khổ qua.

Cảm hứng chưa về đành phận vậy

Chợt nghe trong dạ tiếng ha ha .

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

VIẾT CHO BẠN

Thân tặng Ca, Hi,H Hnh,Li, Phng và các bn tui 65

trong khóa 9 trường Ngô Quyn BH.

 

Sáu lăm sp sa đến ri à?

Suy nghĩ làm gì để mt ra

Bè bạn tuy xa mà vn nh

Tình thân chưa mt li thêm già

Tao cùng năm tháng ch trăng tới

Mày cuối phương tri đợi gió qua

Gặp li hn vương mùi phn trng

Nụ cười thu nh c hê ha !

Thy Lệ Trang

 

HỢP HỌA:

 

CÒN BÁM BÍU

 

Tóc râu tuy bạc, cũng đâu già

Thuốc nhuộn bôi qua sẽ trẻ ra

Vợ gọi việc nhà thì í á

Bạn kêu tán dóc mau ời à

Thân tàn sức yếu, không e ngại

Suối thẳm đèo cao, cứ cố qua

Tuổi cổ lai hy, mà bám bíu

Chẳng nên cơm cháo, mãi hì hà!

VT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét