NỢ THẾ
Tháng ngày
lẳng lặng thoảng vơ bay
Nợ thế đeo
hoài khiến mắt cay
Mãi trả, sự
đời chưa thấy nhẹ
Dài trông, mối
vạ lại khơi bày
Tưởng
rằng khổ trĩu trong cơn tỉnh
Lại hóa sầu vò cả giấc say
Từng giọt ngấm hồn nghe đắng lạ
Những mong vợi gánh, có chăng ngày ?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
NGHỊCH CẢNH
Trên đời đâu khác đám mây bay
Từng trải ngọt bùi với đắng
cay
Đau khổ đã nhiều anh dấu giếm
Sướng vui còn lắm chị phơi
bày
Bao người chán kiếp từng tê
tái
Lắm kẻ yêu đời những đắm say
Nghịch cảnh quá rồi ai có
biết
Chao ôi, cứ thế suốt đêm
ngày!
Đào Nguyên Lịch
ĐỒNG HỌA:
TAI VẠ
Cuộc đời sự thế, vạ tai
bay
Cá nước, chim trời, cũng đắng
cay
Danh phận giàu sang luôn cám
dỗ
Xác thân vinh nhục khéo trêu
bày
Bại vong bóng tối còn chưa
dứt
Chiến thắng hào quang vẫn mãi
say.
Hệ luỵ thịnh suy, trời tiếp
diễn
Đêm đen qua hết sẽ về ngày
Người Nay
CÙNG HỌA:
ĐÀNH THÔI…!
Mộng cũ thôi thì…gửi gió bay
Bao năm ngẫm lại ngỡ còn cay
Phong trần kiếp đã nhiều phen gánh
Bẫy lưới đời sao lắm kiểu bày
Cuộc thế đà quen màu huyễn ảo
Men tình vẫn ngán cuộc cuồng say
Đành vui sớm tối cùng tri kỷ
Bóng ngả hàn ôn với tháng ngày.
Nguyễn Gia Khanh
TIẾP HỌA:
SẼ CÓ
NGÀY...
Hãy gởi nỗi buồn theo gió bay
Đừng vì thất vọng, mắt nhòa cay
Nén niềm đau khổ và đi tiếp
Tìm bạn tri âm để tỏ bày
Nếu chẳng nguôi ngoai, xin cứ khóc
Còn không quên được, hãy tìm say
Một lần cùng tận rồi thôi hẳn
Đời lại an vui, sẽ có ngày...
Sông Thu
HỢP HỌA:
THOÁNG
QUA
Đời sống mơ màng một thoáng bay
Dường như chợt thức mắt còn cay
Tuổi xanh ngày đó vừa bừng dậy
Mộng đẹp hôm nao mới tỏ bầy
Đợi suốt năm cùng, đầy bóng tối
Chờ hoài tháng tận, thiếu men say
Kiếp người ngắn ngủi vương tràn lụy
Vẫn ước tươi vui có được ngày
Thanh
Hòa
CŨNG
HỌA:
SỐ PHẬN
Tuổi đời thoắt cái đã vèo bay
Còn lại chỉ là nỗi đắng cay
Một thuở miệt mài đầy nhiệt
huyết
Bao năm lao lực rất hăng say
Thế mà kết quả sao chua chát
?
Nào dám cùng ai để tỏ bày ?
Nghĩ tới, nghĩ lui rồi cũng
chán
Thôi đành lây lất cho qua
ngày
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
LÂY NỢ THẾ
Thời giờ thấm thoắt tựa tên bay
Nợ thế lao đao những nỗi cay.
Rượu quý thành danh chưa nếm đủ
Tình vương đỉnh điểm khó phơi bày.
Thức ngon đây đó mời chiêm ngưỡng
Cảnh lạ trong ngoài gọi đắm say.
Con cháu gia phong không vướng bận
Vẫn làm mê sảng mộng đêm ngày .
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA:
LỜI KHUYÊN CÔ BÉ THẤT TÌNH
Viết
cho Mallet.
Có nghĩa gì đâu hạt bụi bay
Làm vương ánh mắt chút sầu
cay
Bên đồi cánh bướm còn đeo
đuổi
Dưới nắng loài hoa vẫn rộ bày
Tô lại môi hồng thời
đắm đuối
Khoác vào áo lụa thuở mê say
Tình sau sẽ đẹp hơn tình trước
Đừng để hoàng hôn giết những
ngày !
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét