Sầu vương man mác ngọn thu phong
Xao xuyến lơ thơ sắc lá hồng
Nhạn lạc đơn côi soài cánh mỏi
Trời chiều xanh ngắt điểm mây trong
Hồn thu thấm đẫm lan rừng vắng
Sắc nắng nhạt nhòa trải bến sông
Nhẹ lướt giữa dòng, đò chuyến cuối
Lời ca , ai hát khách phiêu lòng !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
ĐẦU
ĐÔNG
Lá vàng thôi rụng, đón đông
phong
Đây đó âm u, hết nắng hồng
Bão tố tràn về nơi đất lạnh
Chim muông bay lại cõi trời
trong
Dân quê vội vã trên đồng lúa
Lữ khách bồn chồn
tại cuối sông
Cây cối trơ cành chờ lá thắm
Xứ gầy dân khổ, cảnh se lòng.
Văn Thanh
ĐỒNG HỌA:
MỪNG TẤN PHONG
Mừng quá! Ôi nàng được tấn
phong !
Tinh mơ rực rỡ ánh mai hồng
Xuân sơn nào sánh làn da mịn
Thu thủy chào thua đáy mắt
trong
Mới ướp làn hương lan dải núi
Vừa khoe dải lụa dịu dòng sông
Hội hoa, giám khảo vừa trao
giải:
Vũ nữ - Lan khai tỏa ấm lòng
!
PHAN TỰ TRÍ
CÙNG HỌA
MÙA XUÂN TÂY BẮC
Xuân về, vừa dứt
ngọn đông phong
Nắng đã bừng
lên, lấp lánh hồng
Duyên dáng hoa
ban đùa gió sớm
Rạng ngời đào
thắm nhuộm trời trong
Cây rừng mơn mởn
vươn chồi biếc
Khe suối hân
hoan nhập nhánh sông
Nam nữ hát hò
vui lễ hội
Rượu say chuếnh
choáng, ngất ngây lòng.
Sông Thu
TIẾP HỌA:
KỶ NIỆM
Ai mà chẳng có một con sông ?
Để nhớ, để thương, để trải lòng
Ký ức đã ghi sâu kỷ niệm
Tuổi thơ từng gắn chặc dòng trong
Vẫn luôn hồi tưởng thời niên thiếu
Không thể nào quên dưới ánh hồng
Tay phất cờ lau, năm bảy đứa
Cùng nhau rượt đuổi tợ như phong
Thục Nguyên
HỢP HỌA:
HY VỌNG...
Như cành hoa héo trước đông phong
Cầm chú chim non thật tủi lòng
Đôi cánh run run...chân yếu ớt
Hàng mi khép kín...lệ xanh trong
Hẳn em thấp thỏm chờ bên núi
Chắc mẹ mỏi mòn đợi cuối sông
Này chút sữa tươi con uống nhé
Hồi sinh bừng sáng ánh dương hồng !
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
SAO ĐÀNH ?
Sao đành lỗi hẹn ngắm rừng phong
Trước ngõ nhà em xác pháo hồng
Chẳng nhớ câu thề bên suối vắng
Luôn tìm kỷ niệm dưới trời trong
Lang thang lạc lõng nơi quê khách
Lưu luyến bùi ngùi cảnh núi sông
Xếp lại tình thư lời ấm áp
Người ơi ngần ấy đủ đau lòng!
Như Thu
ĐỒNG HỌA:
TIẾNG THU QUEN
Làng tôi ven núi
vững thuần phong
Tiếng hát đêm
trăng đượm sắc hồng.
Cò lả nương đồng
ngô lúa chắc
Giao duyên bến
giếng nước gương trong.
“Treo liềm”
hội diễn chiêng rung trống
“Cơm mới” đèn
bơi suối gặp sông.,
Trầm bổng lời
thu bền kí ức
Xập xình mùa
cưới xốn xang lòng .
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA:
KHAO KHÁT
Nhớ buổi thi cùng gió Đại Phong
Nơi nơi sáng tỏa nắng xuân hồng
Chim hòa trúc nở cao đồi núi
Sóng lặng giong thuyền rộng biển sông
Ngẫm lại ngày qua dồn nặng bước
Nhìn ra trước mặt não thêm lòng
Vời trông lũ lụt tràn thôn xóm
Khát cảnh chiều hè tiếng sáo trong
Phạm Duy Lương
TIẾP HỌA:
THU ẢM ĐẠM
Gió lốc từng cơn cuốn lá phong
Trời xanh bỗng thiếu ánh mây hồng
Chim chiều vội vã về hang tổ
Cảnh vật tiêu điều phủ núi sông
Lữ khách xa nhà buồn thắt dạ
Quê mình hứng lụt sắt se lòng
Người dân đói khổ vô cùng tận
Biết đến bao giờ nước mới trong ?
THIÊN HẬU
HỢP HỌA:
NÉT ĐẸP TRONG CHÙA
Chùa chiền nơi ấy nét rêu phong
Phấp phới cờ bay sắc đỏ, hồng
Ngào ngạt trầm bay trên án trước
Uy nghi tượng ngự giữa ngai trong
Tháp chuông đổ nhịp hòa trời đất
Phật tử khấn cầu quyện núi sông
Hồ bán nguyệt hoa sen tỏa ngát
Cửa thiền cảnh đấy ấm vào lòng.
Đào Nguyên Lịch
CŨNG HỌA:
THU MUỘN
Tím dải non mờ, úa sắc phong
Quan san muôn dặm nhuốm trần hồng
Người ôm gió lạnh lùa đêm vắng
Kẻ ngắm trăng tàn đọng mắt trong
Khách đã ngàn phương rời dưới bến
0Thuyền còn một bóng đợi bên sông
Song buồn ướt đẫm sương thu muộn
Ngóng cánh buồm xưa chợt não lòng.
Nguyễn Gia Khanh
ĐỒNG HỌA:
NHỚ MÙA QUA
Ảm
đạm theo về ngọn lãnh phong
Chiều
xao xuyến nhớ buổi mưa hồng
Ngàn
hương cánh gió phiêu trời thẳm
Bảy
sắc cầu vồng dợn nắng trong
Chừ
lắm mây mù đen cuối bãi
Và
thêm sóng bạc trắng đầu sông
Tiễn
thu quạnh quẽ càng lưu luyến
Những
lúc hồn nhiên rộng mở lòng
Lý
Đức Quỳnh
CÙNG
HỌA:
TỰ
NHIÊN.
Khí
lành bị đốt tạo cuồng phong
Khí
tụ thành giông dập sắc hồng
Khí
chất hiền hòa nuôi đất thắm
Khí
hình vô dạng giúp trời trong
Khí
nâng mây bổng ôm triền núi
Khí
đón mưa tràn đổ mạng sông
Khí
chẳng tự mình gây tác hại
Khí
mơ muôn thuở được yên lòng.
071116.
Đoàn
Đình Sáng.
TIẾP
HỌA:
TÌM
ĐÂU
Tan tác rừng thu hết lá phong*
Tìm đâu nắng đẹp với mây hồng
Chiều gây thương nhớ bờ môi lạnh
Mưa gợi u hoài ngấn lệ trong
Gió bấc quay về se sắt dạ
Đông buồn trở lại tái tê lòng
Thuyền nan gác mái bên bờ vắng
Bỏ khách thẫn thờ mãi cuối sông.
Thanh
Hòa
NGK sơ ý họa sai vần ở câu 8, nhờ huynh sửa lại là
Trả lờiXóaNgóng cánh buồm xưa chợt não lòng
Xin cảm ơn!
Đã sửa theo ý Huynh. Chúc vui khỏe.
Trả lờiXóaNhờ Cao huynh sửa giúp chữ Cuối thu... ở câu 7 thành Tiễn thu...tránh lỗi trùng từ cuối ở câu 5.
Trả lờiXóaXin cảm ơn !
Đã sửa theo ý Huynh. Chúc vui khỏe.
Trả lờiXóa