THẰNG BỜM
Nằng nặc thằng Bờm chỉ
thích xôi.
Không ham ao cá với...chim mồi.
Muôn nơi cứ nghĩ người tưng tửng.
Khắp chốn còn đồn gã dở hơi.
Đâu biết nhân tình tan tự thuở...
Ai hay tín nghĩa vỡ ngay hồi...
Té ra thiên hạ ngu hơn nó.
Hắn biết trước đời bạc quá vôi.
HUY VỤ 25/11/16
Không ham ao cá với...chim mồi.
Muôn nơi cứ nghĩ người tưng tửng.
Khắp chốn còn đồn gã dở hơi.
Đâu biết nhân tình tan tự thuở...
Ai hay tín nghĩa vỡ ngay hồi...
Té ra thiên hạ ngu hơn nó.
Hắn biết trước đời bạc quá vôi.
HUY VỤ 25/11/16
XIN HỌA:
KHEN THAY THẰNG BỜM
Lắm người chịu đấm để ăn
xôi
Thói thế tranh nhau miếng
bả mồi
Lợi cả cấu cào tuồng …mất trí
Ghế cao vật lộn đến …tàn
hơi
Bạc tiền rủng rỉnh chừng
bao nả…
Quyền chức xênh xang được
mấy hồi?
Chả được như Bờm nhìn thấu
suốt
Đen thời đời dập, bạc như
vôi
CAO BỒI GIÀ
28-11-2016
ĐỒNG HỌA:
TRẮNG TAY
(Thể Áp Cú)
Thôi thì chịu đấm để ăn xôi
Xôi hẩm nói chi đến rượu, mồi
?
Mồi đã vào mồm thành tắt
tiếng
Tiếng chưa khỏi miệng lại dài
hơi
Hơi cùn thế đấy đâm sinh sự
Sự thể như ri khó phục hồi
Hồi đó không may đành phải
trốn
Trốn vì tay trắng khác gì vôi
?
Thục Nguyên
CÙNG HỌA:
QUẠT MO QUÝ LẮM
Thuở ấy người nghèo rất hiếm xôi
Quạt mo đâu xứng tạo nên mồi.
Chàng Bờm ngốc nghếch luôn thuần
nết
Lão Phú tinh ranh bỗng dởm hơi.
Đất giá xa hoa nào hấp dẫn
Rẻ tiền thiết yếu đáng thu hồi.
Làm quan chẳng biết điều dân muốn
Thì mặt e rằng dễ dính vôi !
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
LUẬN TRUYỆN THẰNG BỜM
Phú ông hợm hĩnh bạc như vôi
Đâu lạ! Bờm ta chẳng hám mồi
Dạ thẳng cao tầm bơ của quý
Quạt xoàng ngang giá đổi đùm xôi
Chê cười, lắm kẻ kêu khờ dại
Nuối tiếc, bao người bảo hấp hơi
Bản chất cường quyền, ai vẫn ngộ?
Nhân tâm chúng lụi khó quy hồi!
291116.
Đoàn Đình Sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét