QUÊN CẢ ĐƯỜNG VỀ
Rượu mãi nốc vào chẳng chịu
thôi
Cho cùng một vật ngỡ thành
đôi
Chân đi nghiêng ngả vì hoa
mắt
Mồm nói lèm bèm bởi méo môi
Sáng sớm ôm chai nhìn đất lộn
Đêm khuya kề cốc ngó trời
trôi
Dở hay chẳng biết khi đang
xỉn
Quên hết đường về vợ phải
lôi!
Đào Nguyên Lịch
XIN HỌA:
LỜI ANH BỢM RƯỢU
Ông đây chả sợ cả Thiên Lôi
Uống chửa say mềm ắt chửa thôi
Hăng tựa Trương Phi ngôn ngữ xổ
Khoác như Cát Lượng kế mưu …trôi
Ta cùng Thần Tửu đùa bao bận
Tớ với Con Giời xứng một đôi
Chỉ ngại mỗi mình …con mẹ nó
Về nhà thấm mệt, nghỉ khua …môi!
CAO BỒI GIÀ
10-11-2016
ĐỒNG HỌA:
LÂNG LÂNG CÕI MỘNG
Rượu ngon có bạn uống quên thôi
Tưởng gặp nàng thơ vui sánh đôi
Chén tạc chén thù say ánh mắt
Lời đưa lời đẩy ngập vành môi
Trăng cười độ lượng, lung linh chiếu
Mây liếc cảm thông, thong thả trôi
Cõi mộng lâng lâng, hồn lãng đãng
Ai lay chẳng tỉnh, dẫu thiên lôi !
Sông Thu
CÙNG HỌA:
BẦU RƯỢU TÚI THƠ
Câu thơ hớp rượu tiếp đâu thôi
Tri kỉ gặp nhau xứng một đôi.
Ý sáng đồng tình tươi ánh mắt
Lời vui tâm đắc đẹp làn môi.
Mời trăng cạn chén neo từ lại
Gọi gió nâng li giúp ngữ trôi.
Cùng gục bên be bàn luận tiếp
Vợ nào có biết đến mà lôi .
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
NGỠ
THIÊN LÔI
Ly
tràn cứ rót, lẽ nào thôi !
Đã
tưởng mình em lại hóa đôi
Lóng
ngóng ôm nhầm đà quíu lưỡi
Lè
nhè hôn ẩu chịu phều môi
Thẫn
thờ ngó đất mơ thời đảo
Lử
khử trông trời ngó vận trôi
Men
đẩy lời ra hồi nát rượu
Quay
cuồng vợ thét ngỡ Thiên Lôi!
Phan
Tự Trí – 11-11-2016
HỢP
HỌA:
KHÓ CAI !
Bạn hiền chuốc mãi khó mà
thôi !
Lướt khướt tan hàng nhậu có
đôi
Đầu tựa tay nâng rồi cạn cốc
Đũa mời rượu rót lại mềm
môi
Ngẫm chi thế sự nào đâu thiết
Dành trọn thời giờ dẫu chóng
trôi
Chếnh choáng say mèm đi chúi
nhủi
Hai người con níu mợ vừa
lôi.
Như
Thu
CŨNG HỌA:
BẠN BÈ XA LÁNH
Rượu đã vào rồi khó thể thôi
Vợ chồng do đó dễ chia đôi
Người đi biệt dạng cho an
phận
Kẻ ở mặc tình nốc cháy môi
Năm tháng tựa như dòng nước
chảy
Thời gian chẳng khác áng mây
trôi
Tiền vơi, bình cạn, anh em
lánh
Ngồi đó mà chờ chủ nợ lôi
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
VỚI
BẠN NHẬU...
Chưa quắc cần câu, chửa muốn
thôi
Chập chờn một bóng ngỡ rằng
đôi
Chai đầu chưa đủ bừng con mắt
Cặp kế mới vừa đỏ sắc môi
Bạn hỡi- tiền tài như nước
chảy
Người ơi- danh lợi tựa bèo
trôi
Hồ Xung,Lỗ trí...nâng ly
nhé...
Lúc xỉn...lo gì níu với lôi !
Thy Lệ Trang
CÙNG HỌA:
QUÊN LUÔN CẢ MÌNH...!
Dù cho biết vậy
cũng cười thôi
Lỡ cặp ma men
xứng một đôi:
Sáng sáng bắt
đầu cho ấm bụng,
Chiều chiều
tiếp tục đến mềm môi.
Luân
thường lắm lúc không cần giữ.
Đạo
lý nhiều khi phải thả trôi !
"Tự
sướng"....người ơi...! : quên tuốt luốt,
Say rồi....chả
ngán lão Thiên lôi!
LĐK Nov. 11,
2016
Vì mổ nhầm bác sửa lại cho em câu đầu:
Trả lờiXóaRượu mãi nốc vào chẳng có thôi