Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

ƠN CHIỀU


ƠN CHIỀU

 

Thắm đượm nắng vàng bách thảo mơ

Trời cao mây trắng ,bóng đôi cò

Gió reo luồng gió cuồng hơi vận

Chiều gọi nương chiều đậm sắc phô

Tâm nhẹ buồn lo trong thoáng chốc

Hồn vơi cảm tủi tự bao giờ

Gội lòng thanh thản, hoàng hôn xuống

Nghe dịu tan thầm cơn sóng xô

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

MƠ TRỞ VỀ

 

Xa rồi đêm ngủ vẫn thầm mơ

Chấp chới đồng xanh những cánh cò

Vi vút sáo diều ru điệu nổi

Dạt dào sóng lúa lượn làn phô

Thôn làng nhắc nhở từng giây khắc

Phố thị giằng vây mỗi phút giờ

Để được trở về neo bến cũ

Con đò ngơ ngác cánh buồm xô.

PHAN TỰ TRÍ 

 

ĐỒNG HỌA:

 

QUÊ MÌNH

 

Quê mình đẹp lắm ngỡ như mơ,

Trắng loá đồng xanh mấy dáng cò.

Gió lộng cánh diều cao uốn lượn,

Chiều rơi vạt nắng mỏng bày phô.

Hiên đình bô lão chơi từ sớm,

Ngõ trúc trẻ con giỡn đến giờ.

Lối cũ đường xưa chân nhẹ bước,

Lòng vui con sóng gợn lô xô!

Bình Định,27.07.2016

VÕ TẤN HÙNG

 

CÙNG HỌA:

 

MƠ VỀ QUÊ CŨ

 

Hồn luôn trăn trở với cơn mơ

Nhìn cảnh đồng quê trắng cánh cò

Thôn nữ má hường thoăn thoắt bước

Hoa trang sắc thắm thẹn thùng phô

Tình yêu chớm nở từ khi ấy

Ký ức khắc ghi tự thuở giờ

Kỷ niệm còn đây, ngày tháng cũ

Cho dù sóng dữ cuộn cuồn xô

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

LẠC LÕNG...

 

Có phải sương giăng lc li cò?

Một màu trng xóa ng tri mơ

Chập chùng đỉnh núi làn mây cuốn

Lãng đãng trên h bóng nguyt phô

Em vẫn ngm ngùi t thu ấy

Hồn còn ngơ ngn đến bây gi

Về đâu hi cánh chim đơn chiếc

Giữa bin đời thường sóng đẩy xô???

Thy Lệ Trang

 

HỢP HỌA:

 

LỜI RU

 

Nhớ lắm lời ru mượt cánh cò

Bồng bềnh ký ức, nhẹ hồn mơ

Làng quê nồng ấm in trong dạ

Mẫu tử tình thâm nặng đến giờ

Cách biệt âm dương, buồn khó giấu

Còn trên cõi thế, tủi khôn phô

Lúc nan thấy Mẹ chìa tay đỡ

Nhẹ nhõm trườn qua sóng gió xô.

270716.

Đoàn Đình Sáng.

 

CŨNG HỌA:

 

MƠ VỀ NƠI XƯA

 

Trốn trưa nắng lóe chợt chìm mơ

Quê cũ đồng chao liệng cánh cò

Vườn giữa làng xanh màu phú rực

Bờ ngoài sông bạc sắc ngời phô

Miên man nỗi nhớ từ bao thuở

Canh cánh niềm mong đến tận giờ

Lữ thứ hồn hoang vơ vất mãi

Nghe lòng vạn cổ sóng triều xô!

Lý Đức Quỳnh

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẠI NHỚ NHỮNG CHIỀU

 

Chiều ơi từ ấy đến bây giờ

Đời hiện bao điều đẹp ước mơ.

Xong việc của ngày vô gác sách

Trải lòng nhập thế gội thân cò.

Đầu làng trường mới xênh xang dựng

Cuối xóm nhà cao hãnh diện phô.

Cho dẫu còn vương mây hắc ám

Hẹn lòng chẳng để ngói hồng xô .

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

QUÊ CŨ NGÀY XƯA

 

Quê nghèo nhưng vẫn đẹp như mơ

Trắng xóa đồng xa những cánh cò

Ruộng lúa ngọt ngào hương lúa mới

Ao sen hồng thắm búp sen phô

Giọng hò câu hát nên duyên phận

Cốm nếp buồng cau đợi phút giờ...

Tình cảm xóm làng luôn thắm đượm

Mặc bao thử thách, sóng đời xô.

Sông Thu

 

TIẾP HỌA:

 

BÃO LÒNG

 

Bao ngày vò võ hết còn mơ !

Lạnh lo thân côi cái kiếp cò

Xót dạ trăng nhòa bên ca ngắm 

Tê hồn giá buốt gia giường phô

Đôi lần ha bc không màng sống

Một thoáng mây mưa chng biết giờ

Cứ tưởng hao mòn trong nng hạn

Nào hay bão tố dy tri xô . . .

Nhật Hạ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét