Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

CHẢ DÁM ...BẠO VÌ TIỀN 02

(Tiếp theo(
Mình loay hoay kiếm được một chỗ trống,dễ thở hơn để chờ đợi, nhưng chưa kịp mừng thì tiếng loa sắt inh ỉnh bên tai:
_“Đổi tiền là nhằm mục đích nâng sức mua của đồng tiền “
Câu slogan ấy cứ lập đi ,lập lại cho ai chưa hiểu thì thông ,ai chưa thuộc thì cũng phải làu ,thì ra người ta “nhường” chỗ trống cho mình là để tránh “cái mồm” quang quác ấy.
Định mức cho mỗi gia đình là được đổi 2.000 đồng tiền mới, nhà nào có số tiền cũ dư quá định mức ấy thì số dư được “ghi sổ “ lại chờ quyết định sau
Thế là từ nay cả nước chẳng còn ai là triệu phú nữa,giàu lắm là “ngàn phú” hay nói cho văn chương hơn là “thiên phú” thôi!
Đến khoảng 9-10 giờ công việc không còn suông sẻ nữa, nhiều lời tranh cãi quanh bàn đổi tiền,chiếc loa sắt ré lên:
_Alô ,a lô chúng tôi quyết định tạm dừng công việc để hội ý 30 phút.Mời bà con giãn ra nghỉ,các phiếu đã nộp được giữ nguyên thứ tự , bà con bình tĩnh giữ trật tự để đảm bảo an ninh
Những tiếng bàn cãi đủ giọng lan khắp sân ủy ban:
_Tiền mới chỉ có từ 10 đồng trở lên không có tiền lẻ
_Không có tiền lẻ sao mua cái dưa , cái mắm
_Tiền lẻ mấy ổng biểu xài lại tiền cũ,10 đồng là 1 đồng, 5 đồng là 50 xu, 2 đồng là 20 xu, 1 đồng cũ là đúng 10 xu mới đấy
Một chị to béo, tay chống nạnh, tay huơ huơ hỏi :
_Đang không sao lại nghỉ vậy?
_Thì rối chứ sao, nhà ông kia đổi được 1.256 đồng, lấy đâu ra 6 đồng mà đưa đây, đồng tiền mới nhỏ nhất những 10 đồng cơ mà !
_Thế sao sáng giờ vẫn trơn tru mà ?
_Hồi sáng người ta không biết ,nộp tiền cũ nộp cả tiền lẻ, mấy ổng dùng ngay mớ tiền lẻ cũ ấy mà giải quyết,bây giờ thấy người đã đổi xong lại cầm về tiền lẻ cũ bảo xài được thì đâu còn ai nộp tiền lẻ cũ nữa mà mấy ổng chia
_È hé, rắc rối dzậy thì bao giờ mới xong? Kéo dài nhiều ngày chắc chết quá, đi chợ bằng tiền cũ thì họ bán đắt hoảng luôn, đói mà phải đi chợ kiểu đó hết tiền để đổi luôn chứ hồng chơi
Sau hơn 1 tiếng hội ý , Ban đổi tiền quyết định :Những gia đình thân thích với nhau hoặc gần nhà nhau tự kết thành nhóm.Hễ gọi đến một nhà trong nhóm thì những người chung nhóm được giải quyết luôn. Thế là tự họ nợ nhau, cầm lấy 1 đồng tiền lớn về tự chia với nhau những khoản mấy đồng đuôi nhỏ.
Phải đến ngày hôm sau nhà mình mới đổi được những tấm giấy bạc mới.Cầm mấy tờ giấy tỏn hoẻn trong tay cảm giác vừa hụt hẫng vừa lo lắng, đúng như lời người đàn ông thấp bé hôm qua thảng thốt rằng như chợt nghèo đi.Trên đường Mình về cùng với mấy người chung nhóm mà lòng cứ lo rơi mất một vài tờ là khốn khổ
Trước ngày đổi tiền,mấy ai muốn giữ mấy đồng bạc lẻ vì hầu hết chúng đều nhàu nát, đen bẩn,thế mà bây giờ chúng quý như vàng, đã có hiện tượng đổi lỗ để lấy những đồng tiền cũ nát ấy
Hôm sau mình nhận được thư của một khách quen ngoài Long Khánh nhắn mình ra sửa máy bơm cho ông ta.Mình dằn túi 2 tờ 50 và 20 đồng mà chẳng có được đồng lẻ nào, mình nhờ thằng bạn chở ra ngã ba quốc lộ để nhảy xe đò đi long Khánh
Xe xà vào đón thì nhiều nhưng xe nào tay lơ cũng hét to:
_Có tiền lẻ hãy lên xe nha
Tiền cước chỉ có 60 đồng cũ tức 6 đồng mới, nên nghe mình nói có đồng 2 chục thì xe nào cũng vọt đi mặc dầu trên xe gần như rỗng khách.Đã nản lắm rồi ,mình vẫn cố đợi thêm cầu may “chó ngáp phải ruồi” biết đâu có bác tài nào đó giàu tiền lẻ sẽ thối lại cho mình.
Một lúc sau,mình không phải đơn độc nữa, một ông lão quần áo tuy đã cũ sờn nhưng vẫn áo đóng thùng nghiêm chỉnh cùng 2 thằng bé chừng 10, 11 tuổi cũng ra đón xe, mình hỏi :
_Cụ với các cháu về đâu ?
_Già này về Phan Thiết
Ông lão trả lời xong thì ngồi ngay lên chiếc ba lô của ông,móc tiền trong túi ra đếm. Mình hỏi ngay :
_Cụ giàu tiền lẻ quá vậy ?
_Ờ tui vô đây đi xin mà, tiền lẻ người ta cho thiếu gì !Mấy ngày nay chẳng ai có tiền lẻ mà cho nữa, tui thành “thất nghiệp”, thôi nghỉ ít tuần về quê thăm nhà. Hai thằng này bán vé số cũng phải nghỉ vì đâu ai có tiền lẻ mà mua
_Cụ làm ơn đổi cho cháu 20 đồng đi
Mình lên tiếng nhờ vả.Ông lão lắc đầu quầy quạy :
_Hổng được đâu cậu ơi! Cầm mấy đồng lớn ấy chẳng ai bán cho thứ gì đâu
Bỗng xuất hiện một chị nói giọng Bình Định xen vào:
_Ông ơi đổi cho con đi, con đưa ông 30 đồng mới lấy 200 đồng lẻ cũ thôi. Giúp con để con có thể về quy Nhơn gấp ,con gái con đang bệnh
Ông lão đắn đo mãi mới chịu đổi cho chị ta theo tỷ lện 3/2 như chị ta đề nghị
Nào ai ngờ một ông lão ăn xin trở nên đầy “quyền lực”, kẻ có tiền phải cậy cục như vậy
( Còn tiếp )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét