Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

CHẢ DÁM...BẠO VÌ TIỀN 03

(Tiếp theo)
Một trong 2 thằng bé đi theo ông lão chạy đi mua về cả chục ổ bánh mì. Chị Bình Định nói :
_Chà bánh mì ngon quá em mua đâu vậy.Chị đói chừ sáng tới giờ,hổng có tiền lẻ hàng quán hổng bán thứ gì cho mình hết, để lại cho chị 1 ổ hè
Ông lão hình như cũng áy náy vì đã ăn lãi quá đáng trong vụ đổi tiền ban nãy , mở túi bánh lấy đưa cho chị ta 2 ổ :
_Thôi cầm lấy mà ăn đường,tiền bạc chi hè
Một chiếc xe đò Nha Trang xà vô, anh lơ nhảy xuống :
_Chỉ mời khách nào có tiền lẻ thôi nha
Và ông cháu lão ăn xin cùng chị Bình Định được nhà xe vui vẻ tận tình đỡ rước lên xe. Anh lơ quay sang mình:
_Sao về đâu ? Có tiền lẻ thì mời huynh lên xe luôn
_Tớ có đồng 2 chục,cậu cho tớ về Long Khánh nhé
_Hai chục thì chịu.Thôi huynh chờ xe nào dư tiền lẻ thì nhảy nhé
Chiếc xe vút đi để trơ lại mình ven quốc lộ
Một lát sau một toán người khuyết tật ,người chống nạng,kẻ ngồi xe lăn kéo nhau ra đón xe về miền trung, họ hỏi nhau :
_Không biết tháng sau vô lại, tình trạng ế ẩm vầy có qua không?
_Mong sao nhà nước phát hành nhiều tiền lẻ, tụi mình mới có đường sống chứ không treo “lon” hết !
_Mấy nhà hảo tâm thường cho tụi mình ,2 hôm nay cũng chẳng có tiền lẻ xài lấy đâu ra mà cho tụi mình
_Thôi về quê nghỉ “tết” trước, đến Tết năm cọp thì ta tranh thủ kiếm sống
Đoàn người hành khất ấy chỉ một loáng là đã có xe rước ngay,lại mình ta trơ thân cụ. Trời đã quá bóng, nắng đổ gay gắt,ngó đồng hồ 13 giờ 35 , mình quyết định quay về vì biết chắc đến tối cũng chẳng bắt được xe nào chịu rước thằng không có xu lẻ
Chà chà bây giờ về chỉ còn “xe căng hải”,bước đi dưới cơn nắng cháy hơn 3 cây số mới “Phê” làm sao.Cứ 1 đoạn lại có anh xích lô hay gã xe ôm tấp lại “khiêu gan “hỏi :
_Đi không huynh ?
_Có đồng 2 chục, thối lại giùm nhé !
_Vậy thôi xin vái, đây cũng đang đói bỏ mẹ,chẳng có đồng lẻ nào để gặm bánh mì,1 chục cũng chết chứ đừng nói 2 chục
Cổ họng mình khô cháy, ghé ngang mấy quán nước, tất cả đều lắc đầu với thằng có thừa cả mấy tờ mấy chục,khốn khổ đành xin cô chủ xe nước sâm 1 viên nước đá ,nhỏ ngậm vào miệng cho qua cơn khát.
Dịu khát được 1 xíu thì đến lượt dạ dày “biểu tình”,nó rủ đôi chân lơi bước rệu rạo không muốn lê đi nữa.Óc dụ dạ dày cùng đôi chân :
_Cố lên sắp đến tiệm ông hàng phở gần nhà,mình làm 1 tô tái nạm thật no thỏa
Lê gót khó nhọc đến được tiệm phở thì đồng hồ tay đã chỉ 14 giờ 30, vất phịch người xuống ghế của quán mình thở phào nhẹ nhõm.Ông hang phở vác cái bụng bia đến trước mặt mình, mình gọi :
_Cho 1 tô tái nạm lớn
Ông hàng phở chẳng bước đi phục vụ mà đứng yên cười cười, tay đẩy bảng menu đến trước mặt mình.Một dòng chữ to viết bằng bút lông: XIN QUÝ KHÁCH VUI LÒNG THANH TOÁN BẰNG TIỀN LẺ-GIÁ 5 đ/TÔ
Mình ngỡ ngàng ,mình mới ăn giá 3 đồng hôm trước đổi tiền mà nay đã vọt thẳng lên 5 đồng 1 tô, lại tiền lớn bé nữa, mình cố nài nỉ :
_Cháu có đồng 2 chục thôi, bác làm ơn thối giúp nhé !Bán từ sáng đến giờ chắc bác cũng có khối tiền lẻ
_Làm gì ra tiền lẻ, thôi bây giờ cậu ăn 1 tô, tôi giữ tờ 2 chục rồi viết cho cậu tấm giấy nợ cậu 15 đồng tức 3 tô phở, mai mốt mời cậu ăn tiếp cho hết hoặc cậu có 5 đồng lẻ đưa tôi, tôi trả lại cậu tờ 2 chục
Rồi gãi tai,ông thanh minh thêm :
_Đấy lắm tội vậy nên tô phở phải lên 5 đồng cho chẵn,chứ 3 đồng lẻ số thì tìm đâu ra xu lẻ mà bù cái con số lẻ ấy.Xương ,thịt người ta cũng đẩy giá lên để làm chẵn chứ nào ai muốn đâu !
Tự nhiên mùi vị phở từ trong quầy đưa ra làm mình ngầy ngật,bước nhanh ra đường cái nắng hâm hấp lại tiếp tục đuổi theo bóng mình.chợt mình nghĩ đến Túc, thằng bạn học chung thuở Tiểu học ,nhà nó gần đây,vợ thì bán quán bún mọc ngay tại nhà ,chồng thì sửa xe phía trước,có lẽ ghé vô “ăn chịu “ một bữa chứ cái bụng đánh “lô tô” dữ quá rồi
Thằng Túc đang ngồi bắc chân chữ ngũ trên thùng đồ nghề sửa xe, miệng ngậm phì phèo điếu thuốc, mình bước vào hỏi nó :

_Sao rảnh vậy ?
_Ừ, ế ẩm lắm
Mình liếc vô nhà nó, thất vọng quá bàn ghế quán bún xếp chồng lên nhau gọn ghẽ, nghỉ bán !
_Đi đâu về vậy ?
Túc hỏi mình xong quay vào trong ới vợ :
_Thúy ơi ! Làm nước mời bạn anh nhé !
Mình kể cho Túc nghe chuyến đi bất thành của mình, Túc cười :
_Hi hi ,mấy ngày rồi mọi việc đều tê liệt hết, tao ngồi đây toàn vá, sửa ghi sổ thôi, có lấy được mấy đồng đâu, khách lạ cũng cho nợ tuốt, chẳng lẽ thấy người ta dắt bộ mà không giúp.Thôi kệ ai nhớ thì trả
_Thế mày thấy “mục đích nhằm nâng sức mua của đồng tiền mới” thế nào ?
_Hi hi,liệt sức mua của đồng tiền mới thì đúng hơn
Thúy, vợ Túc bưng ra 2 ly đá chanh :
_Mời anh xơi nước
_Cảm ơn ! Hôm nay nghỉ bán à em ?
_Hôm qua bán chẳng ai có tiền lẻ, đến gần trưa sợ ế đổ đi, em đành bán chịu cho ghi sổ, hôm nay sợ bán ghi sổ nữa thì lấy tiền đâu trả tiền xương ,mọc,giò chả. Thôi nghỉ nghe ngóng xem sao đã anh ạ.
Thằng Túc góp lời vợ :
_Hàng đã ế ẩm vì thiếu tiền lẻ mà ai cũng phải lên giá mới chết chứ.Đây ông xem trước tớ vá 1 lỗ 3 đồng cũ ,bây giờ phải lấy 50 xu cho dễ thối chứ giá cũ 30 xu thì kiếm đâu ra mấy cái 10 xu nữa mà thối, tự dưng phải lên giá để giải quyết vấn đề khan hiếm tiền lẻ thôi.
Tán phễu 1 hồi nhờ nạp ly đá chanh lại sức, mình chào vợ chồng Túc rồi về.Đến nhà đánh trần một cái mình xuống bếp lục cơm nguội,thức ăn không còn,xịt chút nước tương xì dầu sao mà ngon thế.
Vừa ăn vừa nghĩ vẩn vơ:
_Đúng thật,ông bà xưa nói : Mạnh vì gạo…
Mình lại nhớ câu chuyện xưa cha ông kể về nạn đói năm Ất Dậu (1945) có 1 xác chết đói,lúc nhặt xác đi chôn người ta mới phát hiện trong tay nải có Triện là Lý Trưởng lại có cả đồ đồng quý giá vậy mà chết vì đói
Ngày hôm nay mình có cả 120 đồng hẳn hòi mà bị từ chối hết, đói khát và bị hất hủi,mới thật đúng : MẠNH VÌ GẠO…
Nhưng chả dám… BẠO VÌ TIỀN !
17-12-2011

1 comments:

  1. NỬA THẾ
    Nửa cụ, nửa ông, nửa thế rồi.
    Nửa vầng trăng khuyết chén ly bôi.
    Nửa câu thơ dở, bài thơ lạnh.
    Nửa trái tim đau, nửa nguội rồi.
    Nửa gánh tang bồng nơi viễn xứ.
    Nửa bầu rượu đắng chốn xa xôi.
    Nửa đời chìm nổi xuân đang mãn.
    Nửa giấc nam kha đã tỉnh rồi.
    Nguyễn Huy Vụ


    NGẪM TUỔI NĂM MƯƠI
    Thấy tuổi năm mươi sực đến rồi.
    Ngẫm rằng sầu hận đến kì vơi.
    Lòng nhân giữ mãi đừng lo lỗ.
    Đức nghĩa cho không chớ tính lời.
    Thiếu phụ lo già ghìm tết lại.
    Chinh phu tiếc trẻ hứng xuân rơi.
    Lòng người ai chẳng mong xuân mãi
    Xin vái muôn phương tạ đấy trời.
    Nguyễn Huy Vụ


    LẠI GIỠN
    Lại viết vài câu giỡn lão cao.
    Một mình một ngả kiếm ăn sao.
    Tản văn lợi lộc coi trừng hốt.
    Đường luật hư danh ý muốn trào.
    Long mã nên về nơi biển cả.
    Rồng tù sao mãi ở trong ao.
    Chừng nào phất lớn đừng quên nhé.
    Bạn cũ hàn vi cái thủa nào.

    LẠI GIỠN
    Lại viết vài câu giỡn lão cao.
    Một mình một ngả kiếm ăn sao.
    Tản văn lợi lộc coi trừng hốt.
    Đường luật hư danh ý muốn trào.
    Long mã nên về nơi biển cả.
    Rồng tù sao mãi ở trong ao.
    Chừng nào phất lớn đừng quên nhé.
    Bạn cũ hàn vi cái thủa nào.
    Nguyễn Huy Vụ

    Trả lờiXóa