Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

BUỔI SÁNG TRONG VƯỜN


BUỔI SÁNG TRONG VƯỜN

 

Một khoảng trời xanh thật dễ thương

Có chùm hoa mướp ngạt ngào hương

Xôn xao nắng lụa cài trên tóc

Ngơ ngác bồ câu lạc cuối vườn

Ấm áp...cà phê chào buổi sáng

Nồng nàn...lá cỏ ngậm hơi sương

Em nghe trong gió lời ru nhẹ

Bất chợt...hồn thơ... đẹp lạ thường !

Thy Lệ Trang

 

BÀI HỌA:

 

BÌNH MINH HẠNH PHÚC

 

Nắng vàng ngan ngát mật yêu thương

Trải khắp  vuông trời ngập sắc hương

Hoa lá  khoe màu run trước gió

Chim muông đan nốt rộn quanh vườn

Mơ màng cõi lạc    trông làn khói

Sảng khoái tâm hồn ngắm giọt sương  

Buổi sáng thanh tân lòng tắm gội

Ai hay hạnh phúc thật bình thường!

CAO BỒI GIÀ

23-07-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

TÌNH YÊU VỪA CHỚM

 

Em, người con gái rất thân thương

Bên cổng hoa vàng thoang thoảng hương

Môi - cánh phượng hồng trong nắng hạ

Tay - đài sen trắng giữa sân vườn

Thướt tha áo mỏng như làn khói

Lóng lánh mắt huyền tựa giọt sương

Xao xuyến tình yêu vừa chớm nở

Tôi xây mộng đẹp chốn vô thường

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

GIÃ BIỆT

 

Thương thì thương lắm, một trời thương

Nhớ cũng nhớ hoài, một sắc hương

Một thuở đầu xanh, châu trước ngõ

Một thời áo trắng, lệ sau vườn

Giấc mơ ngày ấy chưa tàn mộng

Mái tóc giờ đây đã phủ sương

Định mệnh khắt khe sao chẳng dứt ?

Cho tôi giã biệt cõi đời thường

Thục Nguyên


TIẾP HỌA:

 

NIỀM ĐAU CÒN LẠI

“Họa Lục ngôn NĐT”

Xa rồi bỏ lại nỗi sầu thương

Ngõ vắng mong người mộng tỏa hương

Những tưởng trang đài đọc sách

Ngờ đâu thục nữ thăm vườn

Mưa lòa gió ngỡ cành nguyệt

Nắng nhạt mây vờ dải sương

Lặng lẽ u hoài riêng khốn khổ

Niềm đau ngắc ngoải giữa vô thường

Lê Đăng Mành

 

HỢP HỌA:

 

VÔ THƯỜNG

 

Tâm hồn cứ vậy tỏa yêu thương

Như bưởi bên hè dịu ngát hương

Khói bếp nôn nao ôm mái rạ

Màu rau man mác phủ manh vườn

Hình cha mắt ướt nhìn nhang khói

Dáng mẹ lưng còng gội nắng sương

Mai mốt được về bên cõi tịnh

Diệt sanh tạo hóa thỉ vô thường !

Phan Tự Trí

 

CŨNG HỌA:

 

TA NGHE XA VỌNG …

 

Bên những hàng rau vạn mển thương

Hoa nhà cho dẫu chẳng lừng hương.

Nắng vàng cũng xuống rung cành quế

Mây trắng thường qua ngắm cảnh vườn.

Ve vuốt dò giơn khoe cánh lụa

Nâng niu lá ngót mát làn sương.

Ta nghe xa vọng ai cười nhắn

Xa lắm mà sao ấm khác thường.

 

Xa lắm mà sao ấm khác thường

Hình dung nơi ấy sớm còn sương

Có người khuê các yêu cây trái

Cùng bạn tâm giao xới luống vườn.

Hoa mướp lung linh vờn mái tóc

Bông nhài e ấp tỏa làn hương.

Hồn thơ ngây ngất rung theo sóng

Bên những hàng rau vạn mến thương .

Trần Như Tùng

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẠI DẠO HỒ XƯA.

 

Mặt hồ sóng gợn dưới màn sương

Tô điểm triền ven lác đác vườn

Tóc liễu buông mành soi bóng nước

Nhành lan hé nụ tỏa làn hương

Bướm chao mải kiếm bao nguồn mật

Chân bước mong tìm những nét thương

Hoài niệm trào dâng, lòng thổn thức

Hồn say ngỡ lạc chốn vô thường.

230716.

Đoàn Đình Sáng.

 

CÙNG HỌA:

 

CÕI VÔ THƯỜNG

 

Cõi trần trăm nhớ với ngàn thương

Đâu dễ mà ai mãi ngát hương

Lỡ vận, bon chen nơi chợ búa

Thất cơ, lam lũ chốn ao vườn

Hết thời binh lửa, mồ xanh cỏ

Tan mộng hải hồ, tóc bạc sương

Lơ lác giữa dòng sông vẫn đục

Bình thân sống nốt kiếp vô thường

Người Nay

 

TIẾP HỌA:

 

THÁNG BẢY SANG gợi nhớ thương

 

Nắng hồng  phượng đỏ rực quê hương

Vui thời tuổi dại chơi sông nước

Buồn nỗi già neo sống cảnh vườn

Đứng ngắm trời cao mây lượn gió

Ngồi nhìn đất thấp cỏ bong sương

Bao năm vẫn một khung trời cũ

Dạ mãi nôn nao mộng cứ thường

Hải Rừng

 

Hợp họa:

 

THĂM VƯỜN HOA

 

Xanh trời thẳm lặng khoảng thân thương

Nhẹ bước chân rao khắp cụm vườn

Bạch cúc hồng hoa lay nhịp sống

Hoàng lan nguyệt quế thoảng đưa hương

Bàn tay sạn cỗi cùng năm tháng

Ý nguyện thêm bền với gió sương

Bóng nhỏ miền quê luôn hiển hiện

Đời đang diễn tấu khúc vô thường!

Nguyễn Đắc Thắng

 

CŨNG HỌA:

 

THẮM HƯƠNG ĐỜI

 

Bình minh muôn vẻ thật thân thương

Ngây ngất vị đời mãn sắc hương

Chú chích hòa minh nơi thảm cỏ

Vành khuyên hợp khúc cuối sân vườn

Đong đưa cành liễu lồng tia nắng

Thưa thớt dò lan điểm giọt sương

Cảm cảnh lòng nghe tình bất tận

Niềm tin bùng dậy giữa ngày thường.

Liêu Đình Tự

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHỚ QUÊ!

 

Ai về bên nớ nhắn người thương

Xin chớ lo âu, chẳng khác thường!

Suối chảy rì rào len kẽ đá

Thuyền trôi lờ lững ngắm màn sương

Nụ hồng e ấp cười trong nắng

Sóc nhỏ tung tăng chạy khắp vườn

Mong ước hôm nao cùng tái ngộ

Vơi niềm da diết nhớ quê hương!

Như Thu

 

CÙNG HỌA:

 

VƯỜN RAU HỘP

 

Sáng kéo màn ra đã thấy vườn

Bướm ong vài chú ngửi mùi hương

Dưa leo, dưa hấu xem vui mắt 

Rau quế,rau thơm ướt đẫm sương

Dâu chín hồng hồng chà thích nếm

Bầu xinh nho nhỏ thật là thương

Bà con lối xóm khen cà* đẹp

Gió lốc giàn bay…ắt chuyện thường !

*Cà chua Cherries

NS

 

TIẾP HỌA:

 

MÙA HÈ NĂM NI

Khí hậu  Ca li hết chỗ thương 

Một trăm độ ép chết mùi hương

Chồi Lan đặc nụ teo trên nhánh

Chậu Sứ đầy mầm héo giữa vườn. 

Những tưởng đêm qua trời trở gió

Rồi chờ sáng dậy lá đầy sương...

Ngờ đâu thời tiết năm nay lạ

Cái nóng như ri thiệt khác thường.

LĐK July 23, 2016

 

HỢP HỌA:

 

BUỔI CHIỀU BÊN HIÊN

 

Hiên chiều giọt nắng ánh cời thương

Thoang thoảng bên rào gió tỏa hương

Cánh bướm chao mơ về phía ngõ

Lời ong ướm mộng lượn quanh vườn

Cung đàn quấn quít mành tơ lụa

Ngọn liễu im lìm bóng khói sương

Nỗi nhớ êm đềm tha thiết gọi

Tình yêu bỗng rực sắc vô thường

Lý Đức Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét