MƯA
BUỒN TỈNH LẺ
Mưa thu tỉnh lẻ cứ lâm thâm,
Gối chiếc chăn đơn giọt lệ
thầm.
Phố nhỏ liêu xiêu thưa
khách ghé,
Nhà sâu hun hút vắng
người thăm.
Tình xưa da diết vương
mươi tháng,
Nghĩa cũ dùng dằng vướng mấy
năm.
Một nén tâm hương cầu Phật
tổ,
Dìu con qua khỏi bến mê
trầm!
Bình
Định,07.07.2016.
VÕ
TẤN HÙNG
XIN HỌA:
LẶNG HỒN
Mưa buồn rả rich cả trời thâm
Góc phố mình ta gót lặng thầm
Chốn cũ mong manh người cũ đợi?
Lối xưa xao xuyến khách xưa thăm
Dấu yêu hẳn nhạt bao xuân hạ…
Kỷ niệm còn chăng bấy tháng
năm?
Chợt bóng thiên thần như vẫy
gọi
Hồn ngơ theo gió phảng hương
trầm!
CAO BỒI GIÀ
08-07-2016
ĐỒNG HỌA:
HỒN QUÊ XƯA VÀ NAY.
(Ngũ độ thanh)
Mơ về thuở ấy nặng tình thâm
Cửa, giậu sơ sài dễ đến thăm
Cộng khổ gan bền khi túng quẫn
Đồng kham dạ vững lúc thăng trầm
Giờ đây cổng bự, sầu tê tái
Nữa đó tường cao, tủi lặng thầm
Gặp gỡ, vờ như người chửa biết
Hồn quê tẻ nhạt đã nhiều năm.
090716.
Đoàn Đình Sáng
CÙNG HỌA:
MƯA BUỒN HẺM VẮNG
(hoạ 4 vần )
Chiều mưa hẻm vắng bụi lâm râm
Tơ tưởng người xưa mắt ướt thầm
Nhà nhỏ đơn sơ mong bạn đến
Đường lầy nhớp nháp đợi ai thăm!
Chuyện tình tha thiết quên bao
tháng
Kỷ niệm êm đềm nhớ bấy năm
Cầu nguyện ơn trên xin cứu giúp
Cho con thoát khỏi chốn u trầm !
THIÊN HẬU
TIẾP HỌA:
THÁNH THÓT MƯA THU
Bên đường dưới bóng chiếc ô thâm
Nhìn giọt mưa thu tự nhủ thầm.
Phố nhỏ thân yêu đèn vẫn rạng
Nhà xiêu ấm cúng gió không thăm.
Rì rào dòng chảy tươi hoa quả
Thánh thót âm rung đẹp tháng năm
Lãng tử nỗi lòng vương tứ xứ
Càng buồn tê tái nỗi u trầm .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
MỐI TÌNH THÂM
Sao hoài ray rứt mối tình thâm!
Lặng đếm thời gian mãi khóc thầm
Lưu luyến chia tay xin gắng đợi
Ngập ngừng giấu lệ ngóng về thăm
Mưa rơi vẫn nhớ bờ vai ấm
Phím dạo thường mê tiếng hát trầm
Bất chợt hay tin người trở lại
Đâu ngờ xa cách suốt mười năm!
Như Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét