Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

VƯỜN CAU


VƯỜN CAU

 

Viếng vườn năm ấy, trắng hoa cau

Xanh mướt không gian ,sắc lá trầu

Nắng ắp hân hoan như chú rể

Gió tràn hạnh phúc tựa cô dâu

Trái tươi ai đặt, hầu thưa chuyện . . .

Lá biếc em têm, có thắm màu ?

Vật đổi vườn xưa, vuông hẹp lại

Tơ hồng vấn vít … có còn lâu ?

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

TRẦU CAU

 

Bồi hồi vườn cũ ngát hương cau

Buổi ấy tình duyên thắm miếng trầu

Kết tóc hai nhà mừng chú rể

Xe tơ bốn họ đón nàng dâu

Giầu têm “cánh phượng” còn nguyên vị

Bánh gói  “su sê” cứ đượm màu

Nay bỗng người đi không ngoái cổ

Cay nồng vôi mặn chết tình lâu ! 

 PHAN TỰ TRÍ – 11/11/2015

 

ĐỒNG HỌA :

 

DƯỚI BÓNG CAU

 

Vườn nhà vững trãi dáng cây cau

Soi bóng dây leo một khóm trầu.

Ngày đẹp trái tươi chàng cưới vợ

Giờ bền lá mộc thiếp làm dâu.

Mẹ cha đôi phía an gia cảnh

Trai gái hai con vẹn sắc màu.

Phật độ, dòng ban mình tính thiện

Lam làm, no đói phúc dài lâu.

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA :

 

KHÔNG NGHIÊNG NGẢ

 

Ai về Bà Điểm, ghé vườn cau

Nhớ hái giùm tôi một ít trầu                

Trước cậy ông Tơ se chỉ thắm

Sau nhờ bà Nguyệt kết duyên dâu      

Đời đời son sắt, không thay dạ              

Mãi mãi xanh tươi, chẳng nhạt màu

Cho dẫu phong ba hay bão tố

Khó làm nghiêng ngả nghĩa dài lâu            !

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA :

 

TÌNH NGHÈO.

 

Đám cưới đôi mình chẳng có cau

Mà nay vẫn cảm ngát hương trầu

Đồ xanh lính chiến, duyên hình rể

Áo gụ dân thường, đẹp dáng dâu

Khách đến ken vai, ngồi ghế cũ

Đèn treo tỏa ánh, rọi phông màu

Đơn sơ, thiếu thốn, tình sâu đậm

Bốn chục năm rồi… chả thấy lâu!

 11-11-2015.

Đoàn Đình Sáng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét