Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

CHỚ ĐỤNG TIẾT CANH


CHỚ ĐỤNG TIẾT CANH

Này chớ đụng vào món tiết canh

Kẻo không heo bệnh níu hồn anh

Xơ gan, lắm kẻ chui bình gốm…

Suy thận, bao người đắp cỏ xanh!

Bát tiết hồng tươi: thân khốn hiểm

Tứ thời nóng hổi: mạng an lành

Nhắc cô chủ quán … trui lò kỹ

Bên bạn men cay, thỏa bụng cành !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

AI NGỜ…

 

Huyết lợn hè nhau khéo hãm canh

Men cay chén chú với ly anh

Trời kêu gã nọ, dù thân mạnh

Tào gọi chàng kia, dẫu tuổi xanh

Mồm vẫn đỏ tươi, đi … lặng lẽ

Môi đà đen thẫm, ngủm … ngon lành

Ai ngờ bát tiết đưa về cõi

Chín suối thiên thu, mãi tức cành…

L.Q.T.

 

ĐỒNG HỌA :

 

ẨN HỌA

 

Món này khoái khẩu của nhiều anh

Cứ ngẫm mà xem, nó chẳng lành:

Bao bạn chưa già, gan đã chướng

Nhiều người vẫn trẻ, mộ đà xanh

Lòng trần mới tái mồm xơi đẫy

Tiết sống còn tươi bụng chén cành

Ngon miệng nhưng tiềm sâu họa hiểm 

Tử thần thấp thoáng rập rình canh!

 6-11-2015.

Đoàn Đình Sáng

 

CÙNG HỌA :

 

TẠI AI ?

 

Thương thì không ngớt bảo ngon canh

Khi đẻ, càu nhàu :"cũng tại anh" !?

Rồi tiếc đã qua thời tóc rối

Và mong trở lại thuở đầu xanh

Nỗi lo hiện tại tuy thuyên giảm

Vết cắt ngày nao vẫn chửa lành

Dù vậy, "trồng cây" ai chẳng muốn

Hoa đơm khắp nhánh, trái quanh cành ?

Thục Nguyên

 

CẢM HỨNG THEO :

 

VỀ ĐÁM CỎ XANH.

(Giữ nguyên từ thứ sáu trước vần)

 

Thích nhất đời ta món tiết canh

Coi thường lời dọa liệu hồn anh.

Quá buồn mãi ở cùng nơi tạm

Rất muốn mau về đám cỏ xanh.

Hễ thấy lợn kêu tìm vớt vát

Thế mà mõm hếch vẫn an lành

Nhưng này nhớ nhé đừng ra chợ

Chó xóm heo nuôi cứ bụng cành !

Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét