TIẾNG ĐÊM
Sương gieo phảng phất, gió giao mùa
Đèn phố hiu buồn ánh thớt thưa
Lanh lảnh lời rao mời bữa trễ
Đều đều tiếng gõ dạo đêm khuya
Cô tênh giấc dở mình tâm cảm
Lạc lõng âm khua kẻ giọng thừa
Đèn phố hiu buồn ánh thớt thưa
Lanh lảnh lời rao mời bữa trễ
Đều đều tiếng gõ dạo đêm khuya
Cô tênh giấc dở mình tâm cảm
Lạc lõng âm khua kẻ giọng thừa
Thăm thẳm canh trường nghe héo hắt
Lưỡi liềm trăng lạnh khẽ rung đưa!
CAO BỒI GIÀ
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
PHỐ NHỎ
Rét đã dày thêm gió cuối mùa
Đông vào phố nhỏ lặng lời thưa
Co ro bé tẹo nhờ hiên vắng
Lủi thủi già còm tựa bóng khuya
Cửa sổ vuông đời quanh quẩn hẹp
Bờ môi góc phận lịm im thừa
Sương còn ướt đẫm ngày len lén
Lại tiếng nhân tình dậy đón đưa !
Lý Đức Quỳnh 23.11.2015
ĐỒNG HỌA :
CÔ LAO CÔNG.
Rét cắt làn da bởi gió mùa
Mặt đường ràn rạt chổi tre đưa
Xe gom rác rưởi khi đêm muộn
Áo đẫm mồ hôi lúc tối khuya
Tay nghỉ trong thân đà thấm mệt
Người đi trên phố đã dần thưa
Về nhà vùi giấc trong chăn ấm
Sáng dậy vươn vai sức lại thừa.
23-11-2015.
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG HỌA :
ÂM SẮC ĐÊM QUA
Đêm qua bấc nhẹ gọi sang mùa
Tí tách, rì rào gấp lại thưa.
Cây lá xạc xào buồn gió lạnh
Côn trùng rên rỉ khóc canh khuya.
Xa xăm vạc nhắn lưng trời vọng
Kẽo kẹt lời ru tiếng võng đưa.
Ậm ịch con tim như muốn nghỉ
Quanh mình còn đó chút hương thừa !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét