Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

HỘI CHỨNG ĐIẾC


 

Muốn cất thì xây , phải thế không?

Nghìn nghìn tỷ tỷ xuất thi công

Tượng đài hoành tráng như lăng chúa

Trụ sở uy nghi tựa phủ rồng

Kệ xác nợ công to kễnh kễnh   

Mặc thây quốc khố sạch bòng bong

Tỉnh nào, quan nấy đua nhau cất

Dân oán, dân kêu chả … gợn lòng !!!

CAO BỒI GIÀ

06-11-2015

 

Theo báo điện tử Dân Trí (04-11-2015)

Hội chứng xây trụ sở  to và hội chứng mất niềm tin

(Dân trí) - Dân chúng đã mất niềm tin quá nhiều về chuyện xây để có mà cất, đến nổi sinh ra “hội chứng mất niềm tin”. Đừng để cho các tòa nhà hành chính trở thành các trung tâm lây lan vi rút của hội chứng mất niềm tin. Nguy hiểm lắm.


Nghệ An đưa phương án xây dựng tòa nhà hành chính gồm 2 tòa tháp cao 27 tầng, tổng chi phí của dự án khoảng 2.178 tỉ đồng. Không thua chị kém em, Khánh Hòa vừa có văn bản chấp thuận cho hai tập đoàn xây dựng Trung tâm hành chính tỉnh theo hình thức BOT, tổng mức đầu tư dự án là 4.300 tỉ đồng. Hà Tĩnh đang có kế hoạch xây dựng trung tâm hành chính với số tiền 1.500 tỉ đồng.Vừa có văn bản chấp thuận cho hai tập đoàn xây dựng Trung tâm hành chính tỉnh theo hình thức BOT, tổng mức đầu tư dự án là 4.300 tỉ đồng. Hà Tĩnh đang có kế hoạch xây dựng trung tâm hành chính với số tiền 1.500 tỉ đồng.

Nghe những con số nêu trên là choáng, chưa kể những quảng trường, tượng đài nghìn tỉ âm thầm hoặc nghênh ngang mọc lên đây đó. Cộng lại tất cả các công trình dự án này, số tiền có lẽ vượt qua con số mà Bộ trưởng Bùi Quang Vinh công bố: 45.000 tỉ đồng.

Công bằng mà nói, có một số địa phương tìm nhiều cách để thực hiện dự án, hạn chế tối đa sử dụng tiền nhà nước, nhưng còn lại, chủ yếu vẫn cậy vào “bầu sữa ngân sách”.

Công bằng mà nói, nếu ở những trung tâm đô thị Việt Nam, xuất hiện những trung tâm hành chính tươm tất, là điểm nhấn kiến trúc đô thị thay cho những công trình tồi tàn thì cũng là niềm tự hào của đất nước. Nếu không mạnh dạn làm thì biết bao giờ đất nước có được những công trình đẹp, góp phần tô điểm đô thị Việt Nam văn minh, hiện đại.

Nhưng công bằng cao nhất, đó chính là công bằng với thực trạng hiện nay của đất nước và đời sống của dân chúng. Dân đang nghèo, trẻ em cần miếng “cơm có thịt” thì không thể xây quảng trường nghìn tỉ đồng, nợ nần quốc gia chạm ngưỡng bất an thì không thể xây tòa nhà hành chính nghìn tỉ. Quốc khố cạn kiệt thì ưu tiên không phải là xây nhà hành chính cho sang trọng, mà dành tiền để đầu tư cho doanh nghiệp sản xuất kinh doanh. Giặc lăm le xâm phạm biển đảo thì tiền dành cho biên cương hơn là hậu phương chăn êm nệm ấm. Chúng ta không có quyền làm điều đó.

… …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét