LỐI
XƯA
Lối hẹp đường chiều trắng trắng hoa
Hương thơm dìu dịu cuốn chân ta
Nét yêu vườn cũ còn nguyên đó
Dáng ngọc ngày nào đã vút qua
Nắng đổ tươi thêm cành sứ nhỏ
Gió đùa nhớ mãi bóng ai xưa
Cảnh còn lưu mãi thời xa vắng
Lưu một thời nao, xa rất xa!
CAO
BỒI GIÀ
BÀI
HỌA :
VỀ LẠI NẺO XƯA
Xóm nhỏ ngày nào chưa có hoa
Làn thơm bồ kết dẫn lòng ta.
Đây là bậc giếng hay ngồi mát
Đó chính hàng trâm thích ghé qua.
Cây thoáng không lưu hương sắc cũ
Nước trong chẳng giữ bóng hình xưa.
Vì sao nên nỗi này cơ chứ !
Phượng đã bay rồi, một chấm xa !
Trần Như Tùng
ĐỒNG
HỌA :
NGƯỜI XƯA.
Nhớ “người” hiền dịu,
đẹp như hoa
Dáng liễu, duyên thầm
níu trí ta
Má thắm hồng hây như trái
mọng
Mắt huyền đen láy tựa mơ
xa
Vui mùa mót lúa, cười
qua lại?
Thích vụ trồng ngô, liếc
lại qua?
Ước có khi nào mình gặp
mặt
Hàn huyên hoài niệm tuổi
thơ xưa!
24-11-2-15.
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG
HỌA :
HOÀI
CỐ NHÂN
Chốn
đó còn vương một sắc hoa?
Đong
đầy kỷ niệm của đôi ta
Đường
quanh say mắt vương chân đáo
Lối
nhỏ đùa hương lạc bước qua
Cây
vẫn nghiêng nghiêng hình liễu đó
Nụ
hoài chúm chím nét ngây xưa
Cố
nhân đâu tá ? …vời theo gió?
Đã
vút trời xa, hút … hút xa!
L.Q.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét