CÔ
SẦU
Lòng tỉnh hay mơ, nặng cõi hồn
Đêm dài đếm mãi tiếng thầm buông
Nửa vầng trăng khuyết lơ tâm lặng
Một mối sầu nguyên nín cảm dồn
Tí tách mưa rơi vầy nỗi dại
Vo ve muỗi lượn quấy cơn buồn
Ngoài kia gió ghẹo lòng ta nữa
Giật réo THỀM SAU, nhịp dạ cồn !
CAO BỒI GIÀ
BÀI
HỌA :
THAO
THỨC
Thao
thức canh khuya dại cả hồn
Tiếc
hờn tắc lưỡi, thạch sùng buông
Gió
đùa vách lá lay lay giật
Mưa
ghẹo lòng ai vỗ vỗ dồn
Nửa
giấc chập chờn, tâm bỗng chạnh
Nửa
mơ huyễn ảo, dạ đâm cồn
Tìm
say khói thuốc càng thêm não
Đốm
lửa hòa theo ánh lịm buồn!
L.Q.T.
ĐỒNG
HỌA :
SẦU CỨ DÂNG LÊN
Văng vẳng bên tai tựa gọi hồn
Chuyện xưa xưa ấy chẳng tha buông.
Này tình ngang trái tìm day dứt
Này nợ dở dang kiếm dập dồn.
Người chịu cô đơn vào cõi ảm
Bóng thường ẩn hiện chạm nơi buồn.
Lời thơ càng viết càng sui viết
Sầu cứ dâng lên kiểu sóng cồn .
Trần Như Tùng
CÙNG
HỌA :
ĐỪNG VÔ CẢM.
Nỗi đau nhân thế xiết bao buồn?
Nó níu lòng ta chẳng chịu buông
Mực nhả dăm vần cho trí nhẹ
Bút ghi mấy ý đỡ tâm cồn
Suy đồi, ngang trái cần phê gấp
Tham nhũng, bất công phải loại dồn
Khổ ải quanh mình còn lắm lắm
Chung tay cứu rỗi chớ
vô hồn.
29-11-2015.
Đoàn Đình Sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét