TỰ VẤN
Hoa kia mấy đợt thành thơ
Đàn kia mấy đợt đợi chờ cung ngân
Ta Bà mấy đợt si sân
Tình ơi ! Ta đã mấy lần chơi vơi?
Một mình buồn ngắm chiều
rơi
Trăm năm thoáng một tiếng cười phù du
Nửa đời vẫn khát lời ru
Chia tay bạn mảnh trăng thu khuyết rồi
Ta đi về phía mù khơi
Đặt bày câu chữ vẽ vời làm thơ
Bao năm rồi vẫn hằng mơ
Lối gầy vườn cũ mong chờ người qua
Mấy lần cây bưởi đơm hoa
Ước gì người ấy nhớ ta quay về…
Bao lần đứng ngóng trên đê
Nước sông lặng chảy câu thề còn không
Hình như trời đã vào đông
Gió heo may lạnh cho lòng lạnh theo
Dốc đời mấy bận treo leo
Dòng kia mấy bận cánh bèo nổi trôi
Thẫn thờ tôi nhận ra
tôi
Thì ra ai đã quên rồi ngày xưa?.
Huy Vụ 08/11/2015
ĐỊNH MỆNH
( Tự viết cho mình)
Bắt đầu bằng một chữ Vờ (V)
Chữ U đâu bỗng lẳng lơ sáp vào.
Dấu nặng định mệnh làm
sao.
Đọc lên một tiếng chênh chao cuộc đời.
Dấu nặng là dấu nặng ơi
Đổi A cho tớ lên đời được không?
Tay không mà định lấp sông
Tiền không mà định cất công kiện trời
Tháng ngày đưa đẩy à ơi
Ngoài năm chục tuổi vẽ vời làm thơ
Trời Nam mải bước
ngu ngơ
Nửa đời huyễn mộng đâu bờ bến duyên
Nửa đời vẫn mộng điền viên
Hai tay bưng nỗi ưu phiền đổ đi
Vui cùng mây trắng Đường
thi
Vui cùng lục bát thầm thì dịu êm
Bóng thời gian đổ bên thềm
Qua rồi cái thuở đá mềm, chân son.
Lặng nhìn mây trắng đầu
non
Cố hương nào biết ai còn nhớ không
Vẫn thương một vạt cải
ngồng
Uống say để biết mình không là mình.
Vầng trăng như chiếc lược
xinh
Cài lên sườn núi chỗ mình ngày xưa…
Chữ V chẳng đọc thành VUA
Chữ U dấu nặng khéo đùa mãi thôi
Bật cười tôi nhận ra tôi
Lòng vui cầm bút lại ngồi…viết thơ
Huy Vụ 20h 06/11/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét