TRĂNG SÁNG VƯỜN HÈ
Ánh trăng tắm nhuộm cả vườn
hè
Dát bạc , tô vàng đám lá tre
Đôi bóng chim đêm vờn cánh
mải
Độc hình khách trú ngẩn hồn
mê
Hợp đoàn ếch nhái lời
ông ổng
Tiếp sức côn trùng giọng tỉ
tê
Xào xạc Trời thêm cơn gió mát
Sầu cô tan thoảng, giấc mơ về
!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
TRĂNG UÊ NHÀ
Trăng xuyên kẽ lá,ngả cành
tre
Lộng lẫy là bao,những tối hè!
Lấp lánh như sao rơi bấn loạn
Chập chờn tựa tuyết rụng say
mê
Êm đềm tiếng bặt,côn trùng
lặng
Thanh thản lời im, bóng
nguyệt tê
Xa vắng lâu rồi đêm đẹp ấy
Vườn xưa chiếu sáng có ai về
?
Thanh Hòa
ĐỒNG HỌA:
NHẮN NGƯỜI XƯA.
Triền đê vai áp dưới trăng hè
Làng mạc mờ nhòa khuất rặng tre
Liếc mắt trao duyên tràn rạo rực
Thả hồn theo gió ngập đê mê
Tình chia mỗi ngả lòng xao động
Thân rẽ đôi đường dạ tái tê
Ván đã đóng thuyền âu số phận
Nhớ nhau hãy gọi thuở xưa về.
270616.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA:
TRĂNG SÁNG ĐÊM HÈ
Đêm nay mới thật đúng đêm hè
Ai thả trăng vàng chiếu ngọn tre
Đưa bóng chập chờn sân hội ngộ
Cho người ngây ngất chốn đam mê.
Rượu cần ấm giọng neo rừng xuống
Cua gạch ngậy hương níu biển về.
Âu yếm Cô Hằng soi sáng dịu
Từng đôi to nhỏ tỉ i tê !
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
NHỚ XƯA
Ngoài sân phượng đỏ báo tin
hè
Ve cũng gọi tình rộn lũy tre
Gợi nhớ ngày xanh nhiều mộng
ước
Mà thương tóc rối đến si mê
Một thời đắm đuối buồn da
diết
Đôi ngã chia lìa lạnh tái tê
Chẳng biết trời Tây thăm thẳm
ấy
Có ai đưa đón nẻo đi, về ?
Thục Nguyên
CŨNG HỌA:
NÉT QUÊ
Óng ả bình minh gọi nắng hè
Soi dòng lắc
lẻo nhịp cầu tre
Cô em nhoẻn
miệng khoe môi thắm
Áo lụa tung
tà khiến kẻ mê
Nườm nượp
thuyền neo đầy bến nớ (*)
Lao xao chợ
họp kín đằng tê(**)
Bao năm cách
biệt nay tìm lại
Một nét quê
xưa...níu bước về !
(*) Nớ : Ấy, (**) Tê : Kia (tiếng địa phương Nghệ Tĩnh)
Nguyễn Gia Khanh
ĐỒNG HỌA :
HÈ NHỚ
Gió lay cành mộng xuyến xao
hè
Rả rích ve khàn dưới lũy tre
Nắng trải vườn yêu hồng nỗi
nhớ
Tình lồng gác phượng tím niềm
mê
Chạnh dòng kí ức lòng chan
chứa
Cảm kỉ niệm xưa dạ tái tê
Sóng sánh đường mai nồng giấc
bướm
Lối xưa tiềm thức dậy đường
về
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA:
MẮC VÕNG SAU HÈ
Giữa hai gốc mít ở sau hè
Kẽo kẹt võng đưa cạnh khóm tre
Thoang thoảng chiều hôm nồng khói rạ
Êm đềm giấc ngủ ấm cơn mê !
Ve ru điệp khúc sầu ai oán
Dế khóc tình ca lạnh tái tê
Quê cũ chỉ còn trong mộng ảo
Sao dời vật đổi lúc ta về !
THIÊN HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét