Trở mình nghe tiếng thở đêm mưa
Sâu lắng canh thâu, đoạn giấc vừa
Ai oán râm ran, trùng giọng trải
Não hờn rỉ rả , bọ lời thưa
Hơi sương vơ vất lùa song ghẹo
Hồn gió lang thang gõ cửa đùa
Non nửa trăng mờ run ảo ảnh
Ai còn thao thức thấu cho chưa ?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
THỜI ĐÁNG YÊU
Bất chợt trên đường bỗng đổ mưa
Dưới hiên chờ tạnh... nói sao vừa!
Vội vàng cất tiếng e dè tỏ
Lúng túng nhìn anh ngượng ngập thưa
Lòng thật mong người thôi giận dỗi
Lời ngay hiểu dạ chẳng trêu đùa
Sắt cầm hòa hợp duyên giai ngẫu
Kỷ niệm êm đềm bậu nhớ chưa?
Như Thu
CÙNG HỌA:
BẤT CHỢT
Khách lữ hành trình bất chợt
mưa
Tội em biết mấy nói sao vừa
Thân ngà trời ghẹo làn da
mỏng
Nét ngọc gió vờn mảnh vải
thưa
Kiều diễm nhũ hương nồng mới
chớm
Thẩn thờ thần sắc lạnh hay
chưa
Rụt rè e thẹn hồng đôi má
Trước mặt bàn quân chẳng
chuyện đùa.
Liêu Đình Tự
TIẾP HỌA:
TRẰN TRỌC ĐÊM MƯA
Đêm nằm trằn trọc lắng nghe mưa
Thương trẻ mồ côi biết mấy vừa
Đói rét, phong phanh manh áo rách
Cô đơn, dầu dãi mái hiên thưa
Tấm thân vất vưởng vô hy vọng
Ánh mắt đăm chiêu thiếu cợt đùa
Mờ mịt tương lai không lối thoát
Ông Trời cao tít thấu hay chưa ?
Sông Thu
HỢP HỌA:
TƯƠNG TƯ
Chuốc chén sầu này đếm giọt mưa
Phương xa có kẻ cũng như vừa…
Buồn đêm nguyệt tận hồn ngơ ngác
Chạnh lối thu tàn bóng thớt thưa
Ngóng bạn thuyền neo nghe sóng cợt
Choàng sương gió bủa ghé vai đùa
Tương tư mới hiểu lòng sao quạnh
Chốn ấy ơi người ! ngủ được chưa?
Nguyễn Gia Khanh
CŨNG HỌA:
GIAI CẤP
Mảnh đời héo hắt dưới cơn mưa
Cố sức bao nhiêu cũng chẳng
vừa
Kiếp hẻo đành lơ, tuy dậu
thấp
Thân hèn thấy ngại dẫu rào
thưa
Đã quen phận bạc nên khôn tỏ
Chẳng trách trời xanh khéo
cợt đùa
Bậu đó, ta đây hai ngã rẽ
Bức tường giai cấp đỗ hay
chưa ?
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
NHÀ DỘT
Nhà mình hay dột lúc trời mưa
Xách chậu canh sao đặt thật vừa
Đừng để nước tràn …thành lụt nhỏ
Nhớ chèn khe hở…chắn song thưa
Ngày mai,Ba rảnh, leo lên trét
Đêm tối ,nền trơn ,chớ có đùa !
Tuổi trẻ hồn nhiên chơi hứng nước
Thử dòm xô đựng đã đầy chưa ?
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA:
MONG MƯA
Lâu rồi ngóng đợi một cơn mưa
Máy tưới bao nhiêu cũng chẳng vừa
Lúc sáng ngàn thông còn vi vút
Khi chiều gốc cội chỉ lưa thưa
Thiên tai chợt đến như trò giỡn
Hỏa hoạn bùng lên tựa ngón đùa
Ngùn ngụt lưng trời mầu đỏ lửa
Nước nguồn đã đến được hay chưa ?
Thanh Hòa
TIẾP HỌA:
TIẾNG MƯA ĐÊM
Ì ùm sấm dạo gọi theo mưa
Lộp bộp lanh canh nặng lại vừa
Lúc dội ồn ào như gấp gọi
Khi mơn thoang thoảng tựa nhàn thưa.
Vợ chồng nhà chãu vui than chuộc
Huynh đệ anh mèn khoái réo đùa.
Vết nẻ ruộng đồng như ực ực
Bao ngày thèm nước uống no chưa !
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
VỪA
ĐỦ XÓT XA...
Khác gì nắng hạn đợi chờ mưa
Thao thức tàn canh vẫn chẳng
vừa
Mộng thấy ai về đêm tuyết
lạnh
Lòng trông gió đẩy chiếc rèm
thưa
Khi xưa chạm má e người cợt
Thuở đó cầm tay ngỡ chuyện đùa
Em cứ hồn nhiên như tuổi nhỏ
Cuối cùng tim vỡ...xót xa
chưa?
Thi Lệ Trang
CŨNG HỌA:
DẠ VŨ HOÀI HƯƠNG
Rả rích đêm dài mưa lại mưa
Cơn mơ,mắt chợp,bến quê vừa
Bờ thương hớn hở con đò cặp
Lối nhớ vui vầy tiếng thốt thưa
Biển trước vô tình giông chớp cợt
Rừng sau hữu ý gió trăng đùa
Chơ vơ giữa vắng lòng thêm quạnh
Lữ thứ cô hồn đã thấm chưa ?!
Lý Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét